Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiền đề là… phải có tiền đã.





Thế nên, hắn vẫn phải kiếm tiền.





Rạng sáng.





Triệu Bân thay một bộ đồ sạch sẽ rồi ra ngoài từ sớm, suốt dọc đường cứ mải nghĩ xem làm thế nào mới có tiền, lỡ như hôm nào đó gặp được đèn Trường Minh mà không có tiền chẳng phải sẽ lúng túng lắm sao.





Ngoài vấn đề này ra thì việc tu luyện cũng tiêu hao rất nhiều tài nguyên, trong túi không có tiền, làm sao chơi được.





Tự mình ra tay.





Cơm no áo ấm.





Triệu Bân lầm bầm như thế, tiến vào một cửa hàng tạp hóa ven đường.





Mặt tiền của cửa tiệm này không lớn lắm, vậy mà khi tiến vào lại là một khung cảnh khác, diện tích lên đến một trăm tám mươi trượng, từng giá bày hàng được đặt rất chỉnh tề, trên giá cũng bày đủ thứ hàng hóa, binh khí, thảo dược, bí quyển... cần gì cũng có, quả không hổ danh là tiệm tạp hóa.





“Mua gì nào!”





Khi hắn đang xem xét, đột nhiên nghe thấy âm thanh thong dong vọng tới từ quầy.





Triệu Bân nghe thấy mà quay đầu nhìn lại.





Đập vào mắt hắn là một lão đạo mập mạp, đang gục trên quầy mà ngủ gà ngủ gật.





Ồ không phải, chắc hẳn là đang nghiên cứu “bảo bối”, một tay cầm kính lúp, nhìn rất chăm chú, giống hệt như một chuyên gia khảo cổ, mà “bảo bối” kia là một viên linh châu màu vàng, tỏa ra tiên quang lấp lánh.





Triệu Bân sờ cằm, ánh mắt hắn rất kỳ lạ.





Lão đạo mập mạp này cũng lớn tuổi rồi, vậy mà mặc một bộ y phục hoa hoét, trên y phục thêu đầy hoa cúc.





Gọi lão già này là lão đạo Hoa Hoa chắc không thành vấn đề gì đâu.





“Xem qua thôi”.





Triệu Bân tiến vào trong, đi đến đâu hai con mắt cũng tròn xoe.





Trong số những hàng hóa được bày trên kệ có rất nhiều bảo vật, toàn là thứ mà phàm giới không có, giá trị rất cao, chí ít thì lúc này hắn không mua nổi. Nếu nơi này nhận tiền của phàm giới, hắn sẽ quét sạch toàn bộ mà không do dự.





Trước quầy.





Lão đạo Hoa Hoa khá chuyên nghiệp, vẫn đang nghiên cứu linh châu.





Sau rồi lão ta chẳng buồn ngẩng đầu lên liếc nhìn Triệu Bân, một võ tu Tiên Nhân nhỏ bé, không đáng để lão ta ra mặt chào đón, nhưng nếu đối phương dám trộm đồ ở đây, lão ta sẽ cho đối phương một trận.


Ở bên này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK