Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế thì ưu thế địch ở ngoài sáng ta ở trong tối sẽ mất hết.





Nếu có trách thì chỉ trách đội hình của vương triều Hắc Long quá lớn, dù mảnh đất này rộng thênh thang cũng không thể giấu nổi ai.





“Đánh bại không quân đi!”, hai mắt Triệu Bân lóe sáng.





“Chỉ dựa vào hai ta?”, Long Phi vô thức nhìn sang.





“Ở lại đây, nấp kỹ vào”.





Triệu Bân nói rồi một mình lao ra ngoài.





Đi tới một vùng đất, hắn lột bỏ hắc bào, để lộ dung mạo, khiến Long Phi trông thấy mà mờ mịt. Để lộ thân phận như vậy hiển nhiên là muốn dụ địch, hơn nữa còn dụ tới khá nhiều, bởi vì hắn là Thánh Tử của Thiên Tông, không chỉ cực giàu mà còn là một báu vật. Không xét tới điều gì khác, chỉ riêng thánh thú Kỳ Lân đã đủ khiến vương triều Hắc Long điên cuồng.





Soạt!





Triệu Bân như một bóng ma, leo lên một đỉnh núi.





Hắn không những không dùng bùa che giấu mà còn cố tình để lộ khí tức.





Hửm?





Trong không trung, một cường giả từ vương triều Hắc Long đang cưỡi trên tọa kỵ phi hành vô thức cúi xuống. Tu vi của kẻ này không thấp, khả năng cảm nhận cũng không yếu, Triệu Bân vừa leo lên đỉnh núi, hắn ta đã phát giác ra rồi.











Mới nhìn thoáng qua, hắn ta đã sững người.





Sau phút sững sờ, hắn ta kinh ngạc hô lên: “Cơ Ngân?”





Đúng vậy, đó là Cơ Ngân, là Thánh Tử của Thiên Tông nước Đại Hạ. Tuy hắn sở hữu một gương mặt phổ thông, nhưng dễ nhận ra. Tại sao dễ nhận ra? Bởi vì hắn quá nổi tiếng, tranh vẽ của hắn đã được truyền bá khắp vương triều Hắc Long từ rất lâu rồi. Trước khi đến đây, họ được xem bức vẽ ấy rất nhiều lần, không ngờ rằng Thánh Tử của Thiên Tông còn chạy tới biên ải.





Nhiều người nghe thấy tiếng hô kinh ngạc của hắn.





Chính bởi vì nghe thấy, họ mới đồng loạt nhìn sang, ánh mắt tập trung lên đỉnh núi.





Keng!





Trước ánh mắt của đám đông, Triệu Bân kéo cung gắn tên.





Mũi tên sấm sét vô địch như một luồng sáng màu vàng bắn lên bầu trời.





Sau đó, cường giả đầu tiên của vương quốc Hắc Long phát hiện ra hắn bị trúng tên, cả người lẫn tọa kỵ cùng rơi khỏi bầu trời.





Thấy vậy, cả đống tọa kỵ phi hành bổ nhào về phía hắn.





Triệu Bân lại kéo cung gắn tên, uy lực của mũi tên không gì địch lại, đồng thời đầu mũi tên nhắm rất chuẩn, điểm danh từng người.





“Mau!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK