Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảnh tượng sau đó cực kỳ đẫm máu.





Cường giả Đại Nguyên vốn túm tụm một chỗ lập tức bị sét đánh rụng từng mảng, nhiều người đang trốn thì bị sét đánh thành tro, trong đó không thiếu võ tu Chuẩn Thiên, bây giờ bị sét đánh thì trở nên yếu ớt vô cùng. Gì mà căn cơ, gì mà tu vi, tất cả biến thành vật trang trí. Cao thủ Thiên Võ còn không chịu nổi, huống gì là họ.





Không nhìn xem sấm sét này do ai dẫn tới?





Cơ Ngân không phải kẻ tầm thường, hắn từng trải qua kiếp thánh thú và kiếp thần thú, cơ thể vẫn còn tàn dư uy lực của thiên uy. Mỗi khi có sấm sét - cho dù chỉ là sấm sét từ cơn mưa giông - gặp phải hắn cũng sẽ kèm thêm một chút thiên uy, cộng thêm sức chiến đấu cực kỳ khủng khiếp từ bản thân hắn. Với tình huống như vậy, ngoại trừ cao thủ Thiên Võ, chẳng ai dám đối đầu.





Tất nhiên, ngoại trừ yêu nghiệt cùng đẳng cấp.





Tiếng kêu la thảm thiết chẳng khác nào tiếng gào của lệ quỷ.





Trên có quốc sư, dưới có binh tướng, ai nấy đều đang tháo chạy.





“Đi đâu hả!”





Triệu Bân một tay xách Nguyên Không một tay cầm huyết kiếm, vừa đuổi vừa đánh.





Hiện trường bỗng chốc trở nên hỗn loạn, nơi nào hắn đi qua, sấm chớp như hình với bóng. Hắn đi đến đâu chém đến đó, từ xa nhìn lại, máu me bắn tóe ra hết lần này đến lần khác, đình đài lầu gác liên tục đổ sập, tứ chi rơi vãi, tường xanh ngói đỏ bay ngợp trời, màn đêm u ám cũng bị máu tươi nhuộm đỏ.





Người trong thiên hạ trông thấy mà khiếp sợ, vội vàng lẩn tránh khắp nơi.





Ai cũng biết Thánh Tử Thiên Tông thiếu đạo đức, chỉ sợ nhát kiếm của hắn chỉ lệch.





“Cảnh tượng thật châm biếm biết bao!”





Một số lão bối “biết điều” trốn rất xa, đứng trên mái nhà mà cảm thán không thôi. Trước đó còn ngăn đường không cho Cơ Ngân đi, giờ thì hay rồi, hắn không đi, ngược lại còn giết một lão tổ của Đại Nguyên, đồng thời dẫn dụ sấm chớp thể hiện thần uy, không ai ở đế đô dám đối đầu cùng hắn.





Nhìn khắp dòng chảy lịch sử, chuyện này mới chỉ diễn ra lần đầu.





Cho dù Hồng Uyên của Đại Hạ tới đây cũng không dám quậy phá đến thế!





Vậy mà Trường Giang sóng sau xô sóng trước, chỉ một thanh niên chưa đầy hai mươi tuổi đã khuấy đảo chiến tích đệ nhất thiên hạ, chỉ một mình hắn cũng dám chạy tới đế đô của Đại Nguyên gây rối.





Phụt!





Trong những tiếng cảm thán, chợt thấy máu tươi bắn ra.


Hóa ra pháp sư hộ quốc thứ nhất của Đại Nguyên bị Triệu Bân chém đứt đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK