Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những thế lực thù địch như Công Tôn gia âm thầm nhếch miệng cười.





Đây là do Cơ Ngân tự dẫn xác tới, chọc ai không chọc lại đi chọc Thượng Dương chân nhân, tính tình của Thượng Dương chân nhân cũng không hiền hòa như vẻ ngoài, e rằng lần này Cơ Ngân không bị đánh thành bụi thì lão ta sẽ không ngừng tay, Thượng Dương chân nhân đã ra tay thì không lo hậu họa về sau.





Bọn chúng chỉ cần ngồi yên xem kịch là được rồi.





Trong thời khắc mấu tốp bọn chúng cũng không ngại tiến lên bổ thêm một đao.





"Ngươi điên rồi".





Nhan Như Ngọc nắm chặt hai tay, hai má tái nhợt, cô ta biết Triệu Bân không hợp với Thượng Dương, nhưng làm như thế này cũng quá trắng trợn rồi! Chẳng lẽ hắn không biết tu vi của Thượng Dương sao? Chẳng lẽ hắn không biết uy tín của Thượng Dương ở Nam Vực cao cỡ nào sao? Chỉ cần Thượng Dương phất tay thì ngay cả Đại Hạ Hồng Uyên đến đây cũng không thể rời đi.





"Tình huống gì đây?"





Mấy người Thương Khung nhìn thấy cảnh này thì đều cau mày.





Mới vài ngày không gặp sao bộ dạng của Triệu Bân lại thành ra thế này? Đôi mắt cô quạnh vô thần, khuôn mặt xám xịt như tro tàn, nhìn thế nào cũng giống như một cái xác không hồn, ngay cả mái tóc đen dài của hắn cũng đã điểm thêm nhiều sợi bạc, hắn đã gặp phải đả kích gì vậy?





Nụ cười của Thượng Dương trong chớp mắt đông cứng lại, sắc mặt cũng tái đi.





Đây là tiệc mừng thọ của lão ta nhưng Cơ Ngân lại kéo đến một cỗ quan tài, chẳng phải là đang muốn vả mặt lão ta hay sao?





Bữa tiệc mừng thọ náo nhiệt lập tức trở nên im ắng chết người vì Triệu Bân.





Có rất nhiều người giật giật khóe miệng.





Có rất nhiều người há hốc mồm.





Có rất nhiều người không kịp phản ứng.





Thượng Dương chân nhân hôm nay uy phong lẫm liệt nhưng tên nhóc này dường như lại càng chói mắt hơn, chuyên chọn những ngày trọng đại để đến phá hoại, nhưng phá không phá lại đi phá tiệc mừng thọ của Thượng Dương chân nhân, hắn không muốn sống nữa hay sao?





Ầm!





Vẫn thu hút mọi sự chú ý, Triệu Bân ngừng lại, ở nơi hắn đứng mặt đất đã bị nứt ra, đất đá văng tung tóe.





Có rất ít người dám nhìn thẳng vào hắn bởi vì sát khí của hắn quá nặng, người chưa từng kinh qua núi thây biển máu sẽ không bao giờ bộc phát được sát khí mạnh mẽ đến như vậy, sát khí cuồng bạo lạnh như băng cộng thêm huyết mạch bá đạo, đừng nói là cảnh giới Địa Tạng, ngay cả cảnh giới Chuẩn Thiên cũng cảm thấy áp lực, toàn thân đã tràn ra hàn khí, cứ như thể ngay cả linh hồn của hắn cũng đang phẫn nộ không thôi.


"Cơ Ngân, ngươi muốn chết sao?"





Sau một thời gian yên lặng thì bỗng có tiếng quát lớn vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK