Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến khi mở mắt ra lần nữa, cảnh vật xung quanh trở lại dáng vẻ ban đầu, không thấy bóng tối, cũng không thấy âm binh, nhưng tiếng gào thét thê thảm của âm binh dường như vẫn quanh quẩn bên tai, chỉ nghe thôi cũng thấy rùng rợn.





Một lúc lâu sau, Triệu Bân vẫn chưa hoàn hồn.





Trải nghiệm đêm qua của hắn thật sự quá ly kỳ, bị xác tiên truy sát thì thôi, đụng phải âm binh mượn đường còn bị mời tới cõi âm đánh một trận, nói ra chắc chẳng ai tin.





Nhắc đến xác tiên, hắn hoảng loạn lôi bà ta ra.





Xác tiên đã nhắm mắt, nằm yên ở bên trong, tòa thân dán đầy bùa phong ấn, nhưng trạng thái của bà ta không hề ổn định, mi mắt vẫn rung rung, có thể mở mắt ra bất cứ lúc nào.





“Ra đây!”





Triệu Bân khẽ quát một tiếng, ép ra được khí huyết màu vàng từ trong cơ thể xác tiên. Thương Khung đã rót khí huyết của hắn vào trong cơ thể xác tiên nên mới xảy ra biến dị.





Thậm chí hắn còn nghi ngờ, xác tiên truy sát hắn là vì điều này.





Phụt!





Ánh sáng ấm áp của buổi sáng tiêu diệt hết âm khí của xác tiên.





Tinh thần căng thẳng của Triệu Bân bấy giờ mới dịu lại, một tia khí huyết mà suýt thành đại họa. Nếu xác tiên đại khai sát giới, đó sẽ là hạo kiếp, có trời mới biết bao nhiêu người sẽ gặp nạn.





Sau khi bình ổn được tâm trạng, hắn mới chắp tay đi một vòng quanh xác tiên. Chắc đến tám phần rằng vị này là Hồng Tước, đêm qua hắn phải gọi tên thì xác tiên mới chịu dừng.





Tất nhiên, đây cũng chỉ là suy đoán.





Chuyện trùng hợp, thỉnh thoảng vẫn xảy ra.





Hửm?





Đột nhiên, hắn nghe thấy âm thanh lạ ở sau lưng.











Đợi khi nhìn lại, đột nhiên thấy một bóng người chui lên từ dưới lòng đất, là một ông già tóc tai rũ rượi, trong tay cầm theo món đồ kỳ lạ: la bàn.





“Lại là một nhân tài đào mộ”, Triệu Bân thầm nghĩ.





Nơi có âm binh mượn đường chắc chắn có mộ lớn.


Nhìn ông già tóc tai rũ rượi mặt mày trắng bệch, xung quanh còn vương đầy âm khí này là biết ông ta vừa từ trong mộ chui ra, làm công việc đòi hỏi kỹ năng nhưng rất thiếu âm đức.





Khi hắn nhìn sang, ông già tóc tai rũ rượu đã bước tới.





La bàn trong tay ông ta là một món đồ thần kỳ, trong phạm vi nhất định, nếu có cổ thi lớn mạnh, la bàn sẽ có phản ứng.





Hiển nhiên, ông ta nhìn theo hướng chỉ của la bàn rồi lần mò tới đây, tìm cũng rất chuẩn nên chạy thẳng tới, ngó lơ Triệu Bân, chỉ nhìn chằm chằm vào xác tiên mà hai mắt lóe ra ánh sáng, suýt chút nữa bùng cháy luôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK