Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người trong thiên hạ tận mắt thấy Thượng Dương bị mũi giáo ghim vào bầu trời, trước khi chết chắc hẳn rất hối hận: gây chiến với ai không gây chiến lại đi chọc ngay vào Cơ Ngân, để đến hôm nay gặp phải kết cục thịt nát xương tan, hồn bay phách lạc.





Tiếng gào thét cuối cùng cũng tắt ngúm.





Trên bầu trời chỉ còn lại một bóng người bê bết máu bị chiến mâu ghim ở đó.





Cảnh tượng ấy đập vào mắt khán giả mang tới cảm giác chấn động chưa từng có. Người ấy là Thượng Dương chân nhân đó, một “người tốt” của Nam Vực, chỉ kém chút nữa sẽ là tiên, đức cao vọng trọng, vậy mà bị tiêu diệt như thế. Vốn dĩ hôm nay lão ta sẽ đón đại thọ, nhưng lão ta xuống hoàng tuyền cũng vào hôm nay, dường như ngày sinh và ngày cúng trùng vào một hôm.





Năm vị cao thủ Thiên Võ liên thủ, một người bị giết, bốn người tàn phế.





Trận đại chiến chưa từng có tiền lệ trong lịch sử, thảm khốc tới mức nào!





Thế nhưng, trận sát phát của ma thần vẫn chưa thấy điểm dừng.





Triệu Bân một tay xách Long Uyên, một xách lôi bốn cao thủ Thiên Võ chạy về phương xa.





Không lâu sau đó, kết giới hộ thiên trên một hòn đảo bị phá giải, Thánh Tử Thiên Tông xách kiếm bước tới, lại là một trận sát phạt đẫm máu, có thể thấy từng ngọn núi ầm ầm đổ sập, đình đài lầu gác bị phá hủy, từng sinh linh bị giết, máu tươi chảy ròng ròng, nhuộm đỏ cả vùng biển rộng lớn.





Á…





Bách Văn chân nhân gầm gào như đang phát điên.





Bởi vì đây là truyền thừa của nhà lão ta, đúng là gặp phải tai họa ngập đầu.





Khi Triệu Bân xuất hiện lần nữa, từ đầu đến chân toàn là máu, chẳng khác nào một Tu La tắm trong biển máu. Đừng nói tới người trong thiên hạ, đến cả cường giả thành Thiên Thu cũng cảm thấy run rẩy vô cùng, ai đó cứ nổi điên là núi thây biển máu mà.





Triệu Bân lại đi rồi.





Trước khi đi, hắn thả Bách Văn chân nhân, thả lão ta vào đống hoang tàn trên đảo.





“Hủy hoại tâm trí người ta?”





Nhìn đống hoang tàn trên hòn đảo đó, nhiều người lầm bầm.





Thánh tử Thiên Tông đúng là tàn bạo, tiêu diệt một dòng thừa kế của cao thủ Thiên Võ, giết sạch đồ tử đồ tôn của lão ta nhưng chừa lại một mình Bách Văn chân nhân, kiểu trừng trị này còn khó chịu hơn cả chết.





Ôi!





Có người thở dài.


Khán giả cũng không nhìn nhận nổi đúng và sai.





Thế gian có nhân quả, Bách Văn chân nhân tham gia vào trận chiến đánh úp Cơ Ngân là nhân, nay bị tiêu diệt toàn tộc là quả. Chắc chắn lão ta còn hối hận hơn cả Thượng Dương chân nhân, việc này vốn không liên quan gì tới lão ta, lão ta chủ động chọc phải sát kiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK