Ầm! Bùm!
Dường như tiếng gào của hắn chọc giận ông trời.
Sấm sét đáng sợ thêm điên cuồng trút xuống, đan xen vào nhau, biến thành một biển sấm sét khủng khiếp hơn.
Phạm vi của thiên kiếp cũng vì thế mà lan ra.
Đến cả phía đảo Vô Danh cũng bắt đầu nổi sóng.
“Lui!”, Hắc Huyền lập tức hạ lệnh.
Họ vừa đi chưa được bao lâu thì cường giả Thi tộc đã tới khu vực đó.
Mà sau đó là Triệu Bân, dẫn theo thiên kiếp chạy tới, vừa đuổi vừa đánh, vừa đuổi vừa chém. Một hòn đảo bình thường bỗng chốc bị thiên kiếp giáng cho sụp đổ, chìm vào đại dương từng tấc một, được chôn cùng nó là các cường giả của Thi tộc, không biết bao nhiêu người đã biến thành những bông hoa đỏ rực.
Đoàng! Đoàng!
Có lẽ vì thiên kiếp quá mạnh nên thế giới không gian lại rung lắc.
Có thêm nhiều góc trận bị ép lộ diện, từng hoa văn như ẩn như hiện. Tuy là hoa văn bí trận cấp Tiên nhưng khó lòng địch nổi sấm sét ngợp trời, góc trận vỡ ra, hoa văn cũng vỡ, đến mức thế giới không gian dừng khựng lại một lần nữa di chuyển, đã vậy còn không có quy luật gì, lúc thì di chuyển, lúc thì dừng lại.
Nhìn bầu trời mênh mông đó đi.
Nhìn mặt biển rộng lớn đó đi.
Nhiều nơi đã xuất hiện khe nứt.
Đó là khe nứt không gian.
Nhiều người cứ chạy mãi rồi bị cuốn vào trong đó.
Hoặc là bị không gian xâu xé, hoặc là bị truyền tống tới nơi khác.
Tóm lại, thế giới không gian bị hủy hoại rồi.
Nơi này vốn cách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài, bây giờ càn khôn băng hoại.
“Tiếng nổ từ đâu ra thế?”