Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trạng thái của Hồng Uyên vốn đã rất tệ và không còn đạt đỉnh cao nữa, không phải đối thủ của Huyết Tôn, cầm cự tới hiện giờ đã quý báu lắm rồi. Cứ với đà này, ông ta chắc chắn sẽ bị Huyết Tôn giết.





Ở một bên khác.





Vẫn là sa mạc đó, cát vàng tung bay.





Phật thân của Bát Nhã đã tan đi, Hắc Châu Ma Long biến thành tro bụi, chỉ còn mình Vương Dương vẫn còn sống, nhưng cách cái chết không còn xa nữa. Ma Long bị cưỡng chế lôi ra ngoài, oán linh được nuôi dưỡng thoát khỏi thể phách của hắn ta, những điều này vượt xa phạm vi của Bất Diệt Ma Thân quyết, cơ thể đầm đìa máu đâu còn hình người nữa.





“Lên đường vui vẻ ha!”, Triệu Bân điềm tĩnh nói, vung chưởng từ trên trời xuống.





“Không… không không…”, Vương Dương gào thét, sợ đến mức linh hồn cũng run rẩy.





Triệu Bân không hề thương tiếc, hạ chưởng xuống.











Máu me bắn ra, Thánh Tử của Ma quật bị đập thành một bông hoa máu ngay tại chỗ.





Đến đây, nhân quả của hắn và Vương Dương chấm dứt. Hai người cùng xuất thân từ thành Vong Cổ, họ là đồng hương, cũng là kẻ thù, ân ân oán oán, thị thị phi phi biến thành mây trôi qua bầu trời sau cái vung tay này.





Không biết tới khi nào, hắn mới thu hồi ánh mắt.





Hắn lặng lẽ nhìn khắp nơi, nhìn sa mạc này.





Đến tận bây giờ hắn vẫn chưa phân biệt nổi Đông Tây Nam Bắc.





“Đất Phật à?”





Triệu Bân lầm bầm trong lòng, nếu Phật thân của Bát Nhã đang ở đây, có lẽ đây thực sự là đất Phật trong truyền thuyết. Chẳng trách họ chẳng tìm được nó, bởi vì tịnh thổ của Phật gia luôn di chuyển, có thể còn tự tạo ra không gian riêng. Đọc tiếp tại metruyenhot nhé!





Nếu thật sự là đất Phật thì có lẽ bản tôn Bát Nhã vẫn còn ở đây.





Nghĩ tới Bát Nhã, hắn khẽ nheo mắt, rốt cuộc vị Phật này đã trải qua những gì trong nửa năm qua mà mạnh mẽ đến vậy, thậm chí Phật thân còn giỏi đánh đấm đến thế, nghĩ cũng đủ biết bản tôn đáng sợ cỡ nào.


Nghĩ như vậy, hắn sải bước.





Hắn vừa đi vừa quan sát, cảnh tượng đập vào mắt chẳng có gì khác biệt, bởi vì toàn là cát vàng.





Hắn cũng muốn ra ngoài lắm, nhưng dường như bị nhốt ở đây rồi, đến cả phân thân của hắn ở bên ngoài cũng bị ngăn cách.





Đây không phải là một tin tốt.





Phải biết rằng, Hồng Uyên vẫn còn đang liều mạng cùng Huyết Tôn đó?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK