Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đập vào mắt hắn là một con đại điêu màu bạc bị thương nặng, trên lông dính rất nhiều máu, trên lưng đại điêu còn một người nữa, nói cho đúng hơn là một đứa trẻ nữa, tóc trắng, mắt vàng.





Nhìn kỹ lại, đó không phải là Tinh Hồn sao!





Ngày trước, người đứng thứ ba trong nội môn Thiên Tông, chính là nó đấy!





Nghe đồn, Tinh Hồn được Hồng Tước của Đại Hạ nhặt về từ vùng đất Ma. Vì nguyên do từ huyết mạch và công pháp nên nuôi thế nào cũng không lớn được. Đừng trông vóc dáng của nó, thực tế tuổi thật đã không nhỏ. Có thể dính dáng tới Hồng Tước, đâu phải nhân vật tầm thường.





“Bị truy sát”.





Triệu Bân liếc mắt nhìn qua, có thể trông thấy toàn thân Tinh Hồn toàn là máu.





Nhìn qua sau lưng Tinh Hồn là có thể nhanh chóng chứng minh được suy đoán của hắn, một ông già áo tím đang cưỡi trên con báo đen mọc cánh, cực kỳ hung hãn, liên tục truy sát Tinh Hồn không chịu thôi. Nhìn căn cơ của ông già áo tím kia, chắc hẳn là một cao thủ Chuẩn Thiên, vả lại còn đạt đỉnh Chuẩn Thiên.





Phụt!





Đột nhiên, máu me bắn ra.





Tinh Hồn lại trúng đòn thêm lần nữa, cả người lẫn tọa kỵ đều lao xuống khu rừng.





Grào!





Ông già áo tím điều khiển báo đen đuổi theo.





Sau đó là những tiếng nổ đì đùng ồn ào, khỏi phải nói, hai người này khai chiến trong núi rồi.





“Lão già chết tiệt này, ai đụng gì tới ông!”, Tinh Hồn nóng nảy, không ngừng chửi bới. Có lẽ vì biết gặp nạn khó tránh, vậy thì phải chửi cho đã miệng. Nửa đêm ra ngoài dạo chơi gặp ngay phải lão già này, chẳng nó chẳng rằng đã đòi đánh cậu ta, biết tìm ai để đòi lý lẽ đây.





Lão già áo tím cười khẩy, không hề tức giận.





Chửi đi, cứ chửi tiếp đi, đợi lão phu bắt được sẽ xé cái miệng ngươi ra.





Một chưởng của ông ta mang theo khí thế hung mãnh.





Tất nhiên Tinh Hồn không cản được, bị một chưởng hất bay ra ngoài, cây cổ thụ bị gãy đổ rạp, sau cùng còn làm một vách đá ầm ầm đổ sập, đá vụn văng khắp nơi, nhuốm đầy máu của cậu ta.





Tới khi đứng dậy, cậu ta đứng không vững nữa.





Trước khi ra ngoài, cậu ta nghĩ rất tốt đẹp: Ta đáng yêu như vậy, xem ai nỡ đánh ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK