Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mũi tên mang theo lôi điện bắn tới sáng chói trên không trung, xuyên thủng thân thể cường giả Chuẩn Thiên cụt tay.





Một tên tuyệt sát.





Hắn không dừng tay, liên tiếp bắn ra thêm những mũi tên khác.





Không có mũi tên nào bị lãng phí, mỗi một mũi tên rời khỏi dây cung đều sẽ đoạt mạng một cường giả Chuẩn Thiên, khiến cho kẻ trúng tên còn chưa kịp ngã xuống thì đã bị nổ tung.





Chỉ trong vài khắc, những cường giả Chuẩn Thiên còn đứng vững đều lần lượt bị giết chết, trước khi chết tầm mắt mới lấy lại được sự sáng tỏ, trong mắt liền hiện lên sự phẫn nộ, khiếp sợ, oán hận, kinh hãi,... đủ mọi cảm xúc.





Bọn họ từng tưởng tượng rất nhiều về cái chết của mình, nhưng ngàn vạn lần vẫn không thể ngờ được mình lại chết theo cách này.





Cả một đám đông cường giả Chuẩn Thiên đuổi giết một tiểu võ tu Địa Tạng, không ngờ cuối cùng cả đám lại bị tiểu võ tu đó giết chết.





Lúc đuổi theo tới nơi bọn họ còn không thể cảm nhận được Triệu Bân đã biến mất trong nháy mắt như thế nào, cũng không cảm nhận được bùa chống nổ trên người đã bị đối phương lấy mất. Đây là một cái bẫy mà bọn họ tự nguyện nhảy vào, không những không giết được Cơ Ngân mà còn phải trả giá bằng mạng sống.





"Lên đường vui vẻ".





Triệu Bân lại nói ra một câu tương tự, sau đó tất cả những cường giả Chuẩn Thiên đang đứng còn lại đều bị tiêu diệt, không có ngoại lệ, tất cả đều được tiễn thẳng tới quỷ môn quan.





Trên đường xuống suối vàng xem như đám người này không hề đơn độc.





Phù!





Lúc này Triệu Bân mới thở phào nhẹ nhõm.





Trận này sắp xếp có quá nhiều sơ hở.





Chỉ trách đám sát thủ này quá tham lam, chỉ chăm chăm vào việc cướp đoạt bảo bối mà muốn bắt sống hắn, mất cảnh giác xem nhẹ biến cố, cuối cùng mới tạo cơ hội cho hắn giăng bẫy.





Một nước đi sai hỏng cả bàn cờ.





Dùng câu này để mô tả là thích hợp nhất.





"Tất cả đều là tiền đó!"





Triệu Bân cảm thấy xót xa, hắn đã ném ra rất nhiều bùa nổ, số này bán được tận bao nhiêu tiền chứ.





Vì vậy nên hắn mới nói lần giăng bẫy này có quá nhiều sơ hở, khiến cho hắn phải trả giá không ít.





Tuy nhiên, cái giá này cũng có thể nói là xứng đáng, bùa nổ hết vẫn có thể vẽ lại được, việc nhiều cường giả Chuẩn Thiên tụ lại với nhau như thế này rõ ràng là điều không bình thường, dùng bùa nổ mà giết được hơn ba trăm cường giả Chuẩn Thiên thì cũng không phí phạm.





Sau đó là màn thu dọn chiến trường.





Mặc dù những cường giả Chuẩn Thiên này đã chết nhưng vẫn còn để lại rất nhiều món tốt, chẳng hạn như binh khí, có rất nhiều binh khí bất phàm chắc chắn không thể mua được bằng tiền, một số khác tuy bị hỏng nhưng khi luyện ra cũng có thể chế tạo thành binh khí tốt hơn.





Hắn đã tiêu tốn nhiều bùa nổ đến như vậy, tất nhiên là phải thu lại chút tiền lời rồi!





Tất cả những đồ vật có thể mang đi Triệu Bân đều không từ chối, cho dù chúng có hư hỏng hay không.





Thu dọn chiến trường là việc mà hắn làm đã quen.





"Quan tài kia không thể áp xuống được".





Nguyệt Thần liếc mắt nhìn xuyên vào cõi u minh.





Quan tài của vua Âm Nguyệt đang ông ông chấn động, nắp quan tài dường như đang muốn bật lên, người bên trong quan tài dường như đã sẵn sàng lao ra ngoài, cổ mộ của ông ta đã bị phá thành một đống hỗn độn, ông ta không tức mức là lạ.





"Tiền bối, vô tình quấy rầy".





"Khi trận chiến này kết thúc, ta sẽ xây lại lăng mộ cho người".





Triệu Bân đã hủy thi diệt tích, sau đó liền đem linh vị của vua Âm Nguyệt ra đặt lên trên đống phế tích, chắp tay cúi người vái lạy, miệng thì không ngừng khấn vái, nói được làm được, ngay khi biên quan ổn định thì hắn sẽ trở lại sửa sang mộ phần cho vua Âm Nguyệt.



Đây chính là chuyện mà con người nên làm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK