"Cơ Ngân".
Tiếng gầm rống vang lên, ma thân Vương Dương nghịch thiên xông đến.
Mặc dù chỉ là ma thân nhưng khí thế cũng hết sức đáng sợ, ma sát quanh thân mãnh liệt quay cuồng, khí tức cường giả Chuẩn Thiên bộc phát cuồn cuộn như biển, mà đây mới chỉ là ma thân, nếu như chân thân xuất hiện thì không biết còn khủng khiếp đến mức nào.
Rống!
Ma thân Vương Dương đánh ra một chưởng hóa thành ma long gầm rống bay lên trời.
Triệu Bân hừ lạnh một tiếng, truyền Tiên lực xuống lòng bàn chân, tung ra một cước giẫm nát ma long.
"Chết đi!"
Ma thân Vương Dương nhếch mép, xuất kiếm đâm thẳng lên trời.
Lời đe dọa của hắn ta rất có cơ sở.
Đường kiếm này đáng sợ tới mức khiến cho Bích Tiêu cũng không khỏi kinh hãi khi nhìn thấy, cường giả Chuẩn Thiên bình thường nếu như tránh không được thì chắc chắn sẽ bị đâm chết, cho dù là cô ta cũng phải bị thương nặng, ma thân này xem ra còn mạnh hơn tưởng tượng của cô ta rất nhiều.
Keng!
Triệu Bân khép hai ngón tay lại, thi triển tru tiên quyết từ trên trời giáng xuống.
Tiếng kim loại va chạm vang lên, sau đó tạc ra ánh lửa lớn trên không trung.
Đường kiếm bá đạo của ma thân Vương Dương đụng phải tru tiên quyết của Triệu Bân liền mất đi kiếm uy trong chớp mắt, ngay cả ma thân Vương Dương cũng phải lảo đảo lui về phía sau rồi phun ra máu tươi giàn giụa, mỗi bước lui đều khiến cho hư không chấn động.
"Ngươi gánh không được thì bảo chân thân đến đây".
Triệu Bân lãnh đạm nói, thiên thủ đại la lại từ trên trời giáng xuống.
Ma thân Vương Dương kêu rên, bị thiên thủ đại la trấn áp đến mức hai chân gập lại phát ra tiếng răng rắc, xương cốt toàn thân đều nứt gãy. Cường giả Chuẩn Thiên thì thế nào, dù sao hắn ta cũng không phải chân thân, so sánh nội tình với Triệu Bân thì hắn ta vẫn còn kém tận mấy bậc.
Ầm!