Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lão chỉ ừ nhẹ một tiếng khi Triệu Bân hành lễ, dáng vẻ khá uy nghiêm, hơn nữa cũng không có cảm xúc gì. Lão vẫn còn nhớ mối thù ở Thiên Tông ngày hôm đó, vì Cơ Ngân mà suýt chút Dương Huyền Tông đã tung ra đại chiêu.





Lão là Tử Y Hầu nên đương nhiên không thể nhịn.





Đợi đi, sau này nhất định sẽ tìm hai người này tính sạch nợ.





Triệu Bân khẽ đi ngang qua, hắn có thể ngửi thấy được mùi tham lam rất chân thật từ trên người lão.





Hắn không sợ.





Nếu thật sự muốn đánh nhau thì ra ngoài thành đánh, nếu không đập chết được ông thì ta không phải họ Triệu.





Triệu Bân ra khỏi cung, về thẳng Thiên Tông.





Còn Tử Y Hầu thì đến Ngự Hoa Viên.





Hoàng phi vẫn còn ở đó, bà ấy đã cho Diệu Ngữ đi, chỉ giữ nữ soái và quan tài băng ngọc lại.





Tử Y Hầu nhìn thấy thì chau mày và hỏi: “Sao lại thế này?”





“Trong dự đoán thôi”. Hoàng phi thản nhiên đáp: “Tâm ma của cô ta càng lúc càng mạnh rồi!”





“Càng mạnh thì càng có hi vọng!”, Tử Y Hầu nói với giọng đanh thép.





“Ngươi điên rồi sao?”, Hoàng phi lạnh lùng nói: “Mạng của Sở Lam không phải là mạng người sao?”





“Ta không quan tâm, ta chỉ cần cô ta sống!”. Tử Y Hầu hét lên, mắt nổi đầy gân máu, đỏ ửng. Lúc này lão đã gay gắt đến mức dữ tợn, giống như một con ác quỷ dưới ánh trăng.





Hoàng phi muốn nói nhưng rồi lại thôi.





Cuối cùng bà ấy cũng chỉ thở hơi ra.





Bà ấy đã không thể phân biệt được việc con người ta có chấp niệm là chuyện tốt hay xấu nữa.





Bà ấy chỉ biết Tử Y Hầu thật sự đã điên rồi.





Dưới ánh sao, Triệu Bân tiến thẳng về Thiên Tông.





Hắn vừa mới vào đến cổng của Thiên Tông, cả đám người lập tức chạy ra, Dương Huyền Tông, Linh Lung, lão Huyền Đạo, Vân Yên, Đan Huyền,… Tất cả vây chặt lấy hắn, có vẻ họ đã nhận được tin tức từ hoàng phi nên mới đứng đấy chờ, họ đã tìm hắn mất mấy ngày nay rồi, không ngờ giờ hắn lại tự mò về.





Mọi người nhìn thấy hắn thì đều đột nhiên có cảm giác muốn đặt hắn lên bàn, treo thẻ và cung phụng đàng hoàng.





Hắn là một nhân tài, có thể trừ tà được.





Triệu Bân cười hehe.





Mọi người cũng cười hehe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK