Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hay cho thuấn thân tuyệt sát!”





Cơ thể Vương Dương run lên dữ dội, một cái đầu mới lại mọc ra, còn cái đầu bị chém rơi lúc nãy lại biến thành một vũng máu đặc, sau đó loãng ra, cuối cùng thì biến thành khói ma.





Hắn ta bị chém đứt một cái đầu nhưng khí thế lại trở nên mạnh hơn.





Hơn nữa, hình thái của hắn ta cũng đã thay đổi, lúc nãy chỉ có một số chỗ có vảy cá, giờ thì khắp người đều có, trên trán còn mọc thêm một cái sừng, trông như một con dao với ma quang lấp lánh.





Hình thái rất giống một con quái vật.





“Thể biến dị của Huyết Ma sao?”





Triệu Bân lẩm bẩm, mỗi lần Vương Dương biến đổi là sức mạnh lại tăng thêm một phần.





Chỉ xét về sức mạnh thôi thì Vương Dương lúc này đã vượt qua hắn rồi.





“Tối nay nhất định phải giết ngươi!”





Vương Dương hét lên, búng người lên không, sau lưng hắn ta là một biển ma khí, những con mãnh thú được hình thành từ ma sát từ trong biển nhảy ra, gào thét, phóng từ trên trời xuống, số lượng nhiều đến mức nổi da gà.





“Ngự kiếm phi tiên!”





Triệu Bân thầm hét rồi vung kiếm chĩa lên trời





Tiếng kiếm lập tức vang lên, kiếm quang nối đuôi nhau phóng thẳng lên trời.





Kiếm uy bá đạo!





Kiếm ý đáng sợ!





Những con mãnh thú ma sát đang ập đến lần lượt bị chém tan, tiếng gào thét đau đớn vang khắp trời.





Triệu Bân cũng xem như đã nương tay rồi, ít ra hắn vẫn chưa dùng đến Kỳ Lân hóa.





Vẫn là câu nói đó, đánh bại Vương Dương rất nhẹ nhàng nhưng muốn giết chết hắn ta thì rất tốn sức, cảnh giới Chuẩn Thiên như hắn cũng không thể nào đánh Vương Dương thành tro chỉ với một chiêu được.





Vì vậy, hắn đang chờ cơ hội, chờ Vương Dương dùng hết các át chủ bài, hoặc chiến đấu đến lúc chân nguyên đối phương cạn kiệt, hắn không còn chịu sự đè ép của sức mạnh nữa, muốn giết Vương Dương khi hắn ta đã tu thành Bất Diệt Ma Thân quyết thì chỉ có thể dùng cách cục mịch đó thôi.


Nếu như cảnh giới Thiên Võ thì sẽ không cần phải rắc rối như thế, chỉ cần chưởng một chưởng là có thể tiễn thẳng hắn ta đến cầu Nại Hà luôn rồi.





“Vẫn chưa hết hả?”











Vương Dương giơ tay lên trời, tạo ra một xoáy lốc đen thui, ma quang bên trong bắn ra khắp nơi, sấm rền chớp giật, khả năng cắn nuốt cực mạnh, mà nó chỉ nhắm tới Triệu Bân cùng kiếm khí ngự kiếm phi tiên của hắn, còn hung thú ma sát của hắn ta hoàn toàn không bị ảnh hưởng.





Xoáy lốc rất mạnh, nhiều kiếm khí bị nuốt vào bên trong, cả tiên lực và khí huyết của Triệu Bân cũng bị nuốt mất khá nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK