Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không có gì tốt bằng việc có được một huyết mạch tuyệt vời!”





Thương Khung xuýt xoa, có vẻ như ông ta cũng đã nhìn ra được điểm mấu chốt.





Thể tiên linh thật sự bá đạo, đó là món quà từ tổ tiên ban tặng.





Ma Tử đến sau cũng phải chậc lưỡi.





Người so với người đúng là tức chết người mà, thế này là mở buff nữa à?





Hắn ta còn đỡ, mấy lão già bị đả kích đến không ngóc đầu lên nổi, sống đến từng tuổi này rồi, khó lắm mới tu được đến cảnh giới Chuẩn Thiên, cô nhóc này thì sướng quá, mới ra ngoài một chuyến, giờ quay về đã là Chuẩn Thiên rồi.





“Đúng là trai tài gái sắc!”





Rất nhiều người vuốt râu, nói với vẻ đầy cảm xúc.





Nhân tài gặp nhân tài, thế mới xứng với phong độ của ai kia.





Đùng!





Đùng! Uỳnh!





Mấy ngày sau đó, thành Thiên Thu chẳng được yên tĩnh, dị tượng liên tục xuất hiện.





Cũng không biết gặp phải ngày tốt gì mà liên tục có người đột phá, không còn ai thăng cấp lên Thiên Võ nhưng số người đột phá Chuẩn Thiên lại không ngừng tăng lên, có già có trẻ, vô cùng náo nhiệt.





Triệu Bân không ngừng nhìn lên trời, hắn cứ cảm thấy càn khôn đang biến đổi.





Ma Quân và Ma Hậu cũng xuất quan trong thời gian này, cả hai đề kết luận như hắn.





Thật sự là có biến hóa!





Bọn họ cảm nhận không sai, Nguyệt Thần cũng cảm ứng được khá rõ.





Có người đang tu sửa càn khôn ở thế giới trần tục, sự áp chế đang giảm dần.





Vậy thì việc đột phá lên cảnh giới Thiên Võ cũng sẽ dễ dàng hơn.





“Cuối cùng cũng làm được một chuyện tốt!”





Nguyệt Thần liếc mắt nhìn về hư không nơi xa xôi.





Là kẻ quản lý của thế giới trần tục, chắc là ông ta đã tỉnh giấc.





Cô ta mới khen đối phương được mấy ngày thì càn khôn đã ngừng biến đổi.


“Ngươi cứ lười biếng đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK