Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt của mọi người trở nên vô cùng kỳ quái.





Tất cả chỉ vì tu vi cảnh giới của Triệu Bân.





Mới khắc trước, Triệu Bân còn là cảnh giới Chuẩn Thiên sơ cấp.





Chỉ trong nháy mắt Triệu Bân đã thăng lên cảnh giới Chuẩn Thiên đỉnh phong.





Sao hắn lại có thể thăng cấp nhanh đến như vậy? Đúng là khiến cho mấy lão già ở đây không chịu nổi!





Ngay cả Nguyệt Thần cũng cảm thấy kỳ quái.





Nhưng cô ta là thần cho nên có thể nhìn thấu bên trong cơ thể của Triệu Bân lại có thêm một nguồn năng lượng khác.





Năng lượng gì? Chính là năng lượng tình yêu.





Ừm... nói cách khác đó là lực minh hôn.





Tu vi cảnh giới của Triệu Bân thăng lên chính là nhờ lực minh hôn.





Nhưng chuyện này làm sao có thể, Diệu Ngữ rõ ràng đã chết, đáng lý ra lực minh hôn cũng sẽ biến mất, sao có thể chạy vào trong cơ thể Triệu Bân, chẳng lẽ thời điểm Diệu Ngữ chết đi thì khế ước minh hôn đã phát sinh biến hóa khác thường?





Triệu Bân ngồi đó suốt ba ngày ba đêm.





Nhóm do thám Ma gia vẫn không tiến lên quấy rầy.





Con đường mà yêu nghiệt nghịch thiên phải đi quả nhiên không tầm thường, hắn không được bao nhiêu tuổi nhưng đã phải trải qua quá nhiều chuyện sinh ly tử biệt, nếu như không có ý chí cực mạnh thì chỉ sợ là hắn đã sớm gục ngã rồi.





Tới đêm ngày thứ tư thì mới thấy hắn nhúc nhích.





Triệu Bân đang khắc lên bia mộ tên của Diệu Ngữ, ngôi mộ cũ này chôn một nhà ba người của cô ta, vì minh hôn cho nên cô ta mới trở về dương gian, hiện tại đã trở về điểm bắt đầu.





Trong đêm tối, hắn lặng lẽ xoay người rời đi.





Lực minh hôn như có linh, cũng lượn lờ bên cạnh hắn.





Không ai có thể giải thích tất cả những chuyện này cho hắn biết, hắn vẫn đang mò mẫm một mình trong bóng tối.





Mấy ngày sau hắn mới trở về thành Thiên Thu.





Cũng giống như lần trước, có không ít người đã tụ tập chờ ở cổng thành.





Nhưng lần này không có ai chọc cười, tất cả đều biết tiểu nha đầu Diệu Ngữ đã tan biến.


Xót xa nhất là Phù Dung, bà ấy có hai người con dâu nhưng một người bặt vô âm tín còn một người lại tan thành mây khói, con trai của bà ấy đầu tóc đã bạc phơ, phu quân của bà ấy chỉ còn là một thi thể lạnh lẽo, gia đình của bà ấy rốt cuộc còn phải gánh chịu bao nhiêu khó khăn thử thách nữa?





Triệu Bân một mình trở về đỉnh núi, ngủ một giấc suốt nửa tháng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK