Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh



Triệu Bân nghe xong thì khóe miệng cũng giật giật.





“Có thể đau đớn đến mức chịu không nổi”, Đan Huyền mỉm cười nói, sau đó ông ta liền phóng một ngọn lửa vào trong lò luyện đan khiến cho bầu không khí ngay lập tức nóng lên một cách khủng khiếp, đây chính là sự bá đạo của thiên hỏa.






vietwriter.vn



Hự!





Triệu Bân kêu rên một tiếng, vội vàng khoanh chân ngồi xuống.





Dược lực của đan cố nguyên đã bắt đầu được luyện hóa, đây là lần đầu tiên Triệu Bân được dùng đan bốn vân, đan dược vừa vào cơ thể đã khiến cho chân nguyên của hắn trở nên tinh khiết và dồi dào như biển lớn, dược lực của viên đan dược này đúng là bá đạo, nó đang dũng mãnh tràn vào tứ chi xương cốt, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch của hắn.





"Ngươi chưa ăn cơm sao?"





Linh Lung liếc nhìn Đan Huyền, ý tứ của cô ta rất rõ ràng: tăng hỏa lực lên, luyện hóa dược lực mạnh mẽ hơn đi chứ! Tên nhóc đó không thể chết được đâu!



vietwriter.vn






Đan Huyền cười khan một tiếng, hỏa lực phóng ra từ lòng bàn tay cũng tăng lên.





Việc thêm hỏa lực khiến cho Triệu Bân rất khó chịu, thiên hỏa thực sự có hỏa lực quá khủng bố, mà ngọn lửa lại đang được cường giả Địa Tạng đỉnh phong khống chế, ngọn lửa mạnh mẽ nhấn chìm hắn, làm bốc cháy hết quần áo của hắn, từng tia hỏa tức lại tràn vào bên trong từng lỗ chân lông của hắn, sau đó chảy vào bên trong cơ thể của hắn, không chỉ giúp hắn luyện hóa và hấp thu dược lực mà còn giúp hắn luyện thể.





Tuy đau đớn nhưng đó lại là một điều tốt.





Thiên lôi có thể luyện thể thì thiên hỏa cũng có thể làm được, không phải ai cũng có được cơ hội tốt như vậy, đây chính là may mắn của hắn.





Nhưng hắn không hiểu tại sao Linh Lung lại tốt với hắn như vậy?





“Đồ nhi, cầm lệnh bài của sư phụ đến Linh Quả viên hái cho sử tổ ít quả ngọt đi”, Đan Huyền cười nói.





Tử Viêm nghe vậy thì ngay lầm tức cầm lấy lệnh bài, xoay người rời đi không thấy tăm hơi.





"Sư thúc, thăng cấp quá nhanh cũng chưa chắc là chuyện tốt", sau khi Tử Viêm rời đi thì Đan Huyền lại lên tiếng, tất nhiên là đang nói với Linh Lung.





“Ngươi nghĩ ta muốn sao?”, Linh Lung lấy ra một cái kéo nhỏ, vừa nhàn nhã cắt tỉa móng tay vừa nói: “Hắn có thể chờ nhưng Long Phi không thể chờ, Long Phi đã kế thừa Cửu Vĩ Tiên Hồ quá lâu, tất nhiên sẽ xuất hiện biến dị, một mình nha đầu đó không thể nào gánh được, phải nhanh chóng tìm người ký khế ước, mà tên nhóc này chính là người thích hợp nhất".





"Như vậy sư thúc chắc chắn hai người này có thể ký kết khế ước sao?"





"Phải cố gắng thử xem, chọn hắn... còn tốt hơn là chọn Ân Minh".





“Cháu trai của Đại Tế Ti cũng không tệ”, Đan Huyền mỉm cười nói.





“Tệ hay không tệ, cả ngươi và ta đều biết”, Linh Lung chậm rãi nói: “Tư chất thiên phú là một chuyện, nhưng quan trọng nhất vẫn là bản tính và nhân phẩm, với tính cách của Ân Minh, nếu như hắn ta thật sự có được một nửa sức mạnh của Cửu Vĩ Tiên Hồ thì chỉ sợ ngay cả hoàng đế hắn ta cũng không để vào mắt".





“Nói như vậy nhưng tu vi của Cơ Ngân có lẽ sẽ không theo kịp”, Đan Huyền hít sâu một hơi nói: “Huyết mạch và công pháp đặc thù của Ân Minh thì sư thúc cũng biết, nếu như không có bất trắc gì xảy ra thì hắn ta chắc chắn sẽ đạt tới cảnh giới Huyền Dương đỉnh phong trước Cơ Ngân một bước, mà thời gian này bên phía Đại Tế Ti cũng không hề nhàn rỗi".





“Nếu cần thiết thì sư tôn cũng sẽ dùng bí pháp để hạ xuống vài tầng tu vi của Long Phi”, Linh Lung nhấp một ngụm trà nói: “Dù thế nào cũng phải để cho Cơ Ngân thử một lần”.





"Hồng Uyên sư tổ cũng xem trọng Cơ Ngân như vậy sao?"





"Biết rõ còn cố hỏi".





"Nếu như sư tổ đã có suy nghĩ như vậy thì có lẽ hoàng đế cũng như vậy, tên nhóc Cơ Ngân này thật quá may mắn", Đan Huyền bật cười nói: "Một khi ký kết khế ước xong thì chắc hắn sẽ được phong làm phò mã, tương lai vị trí chưởng giáo Thiên Tông sợ rằng cũng sẽ không thoát khỏi tay hắn".





“Chuyện đã quá rõ ràng, nói mãi nghe thật nhàm chán”, Linh Lung cười nói: “Chỉ có điều nếu như khế ước được ký kết xong thì quả thực cũng là một điều may mắn cho Đại Hạ”.








20220401105338-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK