Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Công Tôn huynh, lâu quá không gặp”.





Khi chắc chắn đã giết chết hết tất cả, Triệu Bân mới tháo bỏ lớp ngụy trang.





Công Tôn Chí nhìn thấy thì trợn hai mắt, đồng tử thu nhỏ lại: “Cơ… Cơ Ngân ?”





“Nhớ ra ta chưa nào?”, Triệu Bân cười lộ hai hàm răng trắng.





“Không thể nào, chuyện này sao có thể?”





Công Tôn Chí kích động hét lên, ánh mắt đầy vẻ không sao tin nổi, một tên cảnh giới Địa Tạng bị cuốn vào cấm địa Biển Chết, không ngờ lại có thể sống sót trở ra, hơn nữa tu vi còn tăng lên hai bậc, có vẻ trong khí tức còn chứa thêm tiên lực. Sau khi hắn vào cấm địa thì đã đạt được tạo hóa hiếm có sao?





Soạt!





Triệu Bân phóng đến trong tích tắc nhanh như một bóng ma.





Mặt Công Tôn Chí biến sắc, hắn ta bỏ chạy thật nhanh.





Nhưng hình như tốc độ của Triệu Bân còn nhanh hơn, bám theo như một chiếc bóng.





Công Tôn Chí như phát điên, không biết hắn ta đã dùng đến cấm pháp gì mà lại có một bóng người xông ra từ trong cơ thể, chiếc bóng đó còn tỏa ra khí thế Thiên Võ, chắc là một loại bí pháp bảo vệ gì đó của nhà họ Công Tôn.





Phá!





Triệu Bân lạnh lùng hét lên rồi thi triển uy thế Thiên Võ.





Chiếc bóng ảo đó bị chấn đến mức lập tức biến mất ngay, đến cả Công Tôn Chí cũng bay lộn nhào. Công Tôn Chí vừa mới đáp đất thì Triệu công tử liền xuất chiêu Thiên Thủ Đại La, chưởng cho hắn ta phải khụy gối, xương cốt nát vụn, kêu lên lạo xạo, nghe rất ghê. Cảnh giới Địa Tạng đỉnh phong thì đã sao, cũng chẳng ra gì, bị khống chế chỉ với một chưởng, dù cho hắn ta có giằng co cỡ nào thì cũng không thể thoát khỏi được vòng kiềm kẹp của Triệu Bân.





“Lão tổ sẽ không tha cho ngươi đâu”.





Công Tôn Chí hét lớn, đầu tóc rối bời.





Theo ông trời thì vì hắn ta đã khiếp sợ đến tột điểm nên mới dùng cách đó để giải tỏa.





“Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi”.





Triệu Bân nhấc tay lên, chưởng một chưởng khiến Công Tôn Chí ngất đi.





Đấy là thiếu chủ của nhà họ Công Tôn mà, rất đáng giá.





Đòi mười tỷ thì chắc nhà họ Công Tôn cũng sẽ không phản đối.





Gia tộc siêu lớn mà, không thiếu tiền.





Mặc dù không giết nhưng không có nghĩa là không vơ vét bảo vật.





Tài sản của Công Tôn Chí bị quét sạch, đến cả quần áo trên người cũng bị lột hết xuống, chỉ còn sót lại một cái quần trong. Theo như cách nói của Triệu Bân thì khắp nơi trên người tên này đều có báu vật, đến quần áo trên người cũng không phải đồ thường, đem đi bán cũng được mười vạn lượng, muỗi có nhỏ thì cũng là thịt mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK