Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh




Tiếng quát lớn vang lên, mọi người lập tức vọt tới.





Triệu Bân cười lạnh, xoay người biến mất.






vietwriter.vn



Thấy thế, mọi người nhìn mãi cũng thành quen, nhưng những người lần đầu đến như Dương Huyền Tông, như Linh Lung, như lão tổ Huyết Ưng thì híp hai mắt lại, một người sống sờ sờ như thế! Xoẹt cái đã biến mất không thấy bóng dáng, dù họ có nhãn giới của Chuẩn Thiên thì cũng không thể tìm thấy manh mối.





Soạt!





Trong khu rừng trên ngọn núi cách đó hơn ngàn trượng, Triệu Bân đã thuấn thân xuất hiện ở đó.





Hả?






vietwriter.vn



Lão tổ Ám Dạ chưa từng hiện thân, đứng cách núi Tiểu Hổ khá xa ngoái đầu nhìn lại, đôi mắt già nua híp thành đường thẳng, một giây trước đó, nơi rừng núi bên kia đột nhiên có thêm một hơi thở, xuất hiện từ giữa hư không.





“Chạy đi đâu”.





Lão tổ Ám Dạ hét một tiếng thật to, vung tay lên, cực quang đen ngòm từ trên trời giáng xuống, rơi thẳng xuống mảnh núi rừng đó.





Đột nhiên, luồng khí lạnh như băng lan tràn.





Sau đó, trong khu rừng ấy, dù là hoa cỏ cây cối, đá vụn hay nham thạch cũng dần kết thành băng, đó là một loại bí pháp đóng băng, trong tay cảnh giới Chuẩn Thiên có sức mạnh rất lớn, đó chính là đòn tấn công bình thường của lão tổ Ám Dạ, bởi vì thuật này chỉ tiêu tốn khoảng thời gian ngắn, phạm vi tấn công lại lớn nên mới thực hiện, nếu dùng đại chiêu, e là chưa kịp thực hiện thì đối phương đã trốn mất dạng rồi.





Hả?





Cao thủ vẫn còn trên núi Tiểu Hổ nhíu mày, cùng xoay người lại, thấy lão tổ Ám Dạ đang đóng băng cả khu rừng, hành động mạnh mẽ như thế, chẳng lẽ lão ta đã phát hiện hung thủ rồi ư?





“Bắt sống”.





Tiếng hừ lạnh vang lên, cao thủ ầm ầm đánh tới.





“Phục ông rồi đấy”.





Sắc mặt Triệu Bân tái nhợt như tờ giấy, thật sự trúng chiêu, nửa người đều bị đóng thành băng, đi bên bờ sông làm gì có chuyện không ướt giày, có trời mới biết bên ngoài còn một cảnh giới Chuẩn Thiên như thế, cũng tại hắn chọn vị trí không tốt, không cẩn thận nên mới bị đối phương bắt lấy hơi thở thoáng qua.





“Giam được cơ thể ta, nhưng có giam được ý niệm của ta không?”





Triệu Bân hừ lạnh, tuy hành động bị kiềm hãm nhưng ý thức vẫn còn, hắn lại kêu gọi phân thân, bắt đầu khởi động triệu hồi trận thứ hai.





Soạt!





Vẫn trong một cái chớp mắt, hắn thuấn thân biến mất.





Ầm!





Hắn vừa mới rời đi thì chưởng ấn với năm ngón tay khổng lồ từ trên trời giáng xuống, vẫn là lão tổ Ám Dạ, lại đến chậm một bước.





“Lại là thuấn thân?”





Lão tổ Ám Dạ nhíu mày, lực cảm giác được mở rộng ra xung quanh mấy ngàn trượng thiên địa, đáng tiếc, lão ta vẫn chậm một bước, khoảnh khắc Triệu Bân khởi động triệu hồi trận thứ hai thì cũng đã khởi động cả cái thứ ba, sau đó là thứ tư, thứ năm, thứ sáu… Để đề phòng không một kẽ hở, hắn đã chuẩn bị rất nhiều, chẳng mấy chốc đã lên đến chín tầng mây.





Tất nhiên, cái giá phải trả cũng rất đắt.








20220331073817-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK