Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có rất nhiều người đang nín thở theo dõi.





Trong toàn bộ thế hệ trẻ sợ rằng sẽ không tìm ra được người thứ ba có thể sánh vai cùng hai người này.





Một bên là Thánh tử Thiên Tông, một bên là Thánh tử Ma quật.





Ai cũng muốn biết giữa hai người này rốt cuộc ai mạnh ai yếu?





"Hôm nay ta sẽ giết ngươi".





Sau khi giật mình mất một lúc, Vương Dương liền nở nụ cười lạnh lẽo như một con lệ quỷ.





Thế này thì đã sá gì? Vì trận chiến này hắn ta còn chuẩn bị cho Cơ Ngân rất nhiều đại lễ.





"Không chết không ngừng".





Triệu Bân lạnh lùng nói, hôm nay hắn cũng nhất định phải giết được Vương Dương.





Nói thật ra hắn cũng đã chờ đợi ngày này từ rất lâu.





Giết!





Chiến!





Vương Dương gầm rống, Triệu Bân gào thét, cả hai di chuyển cùng một lúc từ hai bên xông vào nhau, đều đánh ra một kích đỉnh phong.





Tuy nhiên, đúng vào lúc này một điều bất ngờ đã xảy ra.





Biến cố xảy ra! Vào lúc hai bên sắp va chạm thì Vương Dương đột ngột biến mất.





Không sai, hắn ta đã biến mất không thấy tăm hơi.





Hắn ta vừa biến mất thì đòn công kích của Triệu Bân cũng đã đánh tới, một chưởng đánh sập ngọn núp phía sau.





"Người đâu?"





Tất cả mọi người thấy vậy thì đều sửng sốt.





Một người còn sống sờ sờ, tại sao đang yên đang lành lại bốc hơi?





"Không gian thay đổi".


Triệu Bân chớp mắt định thân, bất giác nhìn xung quanh.





Không sai, nhất định là do không gian thay đổi cho nên Vương Dương vừa xông tới đã bị lực không gian đẩy đi nơi khác.





Nguyên nhân chính là vì nhận ra điều này cho nên Triệu Bân mới muốn văng tục, sắc mặt của hắn đen lại, đấu pháp đã được hắn chuẩn bị sẵn sàng, ngay lúc hắn sắp xông vào thu phục Vương Dương thì không gian lại đẩy hắn ta đi nơi khác, như vậy thì còn đánh cái quái nữa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK