Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vù!





Triệu Bân cầm đàn đá, dùng một cú đánh nát bấy đàn tế.





Hoa văn thần bí trên đàn tế loé sáng rồi theo đó vụt tắt.





Hả?





Bốn pháp sư hộ quốc nhíu mày, họ luôn có cảm giác là sát trận xảy ra biến động dị thường.





Họ cẩn thận nhìn lén một chút, không nhận thấy sơ hở gì nhưng lại cứ có cảm giác sai sai.





Vị trí của trận quá nhiều, hủy hoại một, hai cái cũng chẳng có động tĩnh đáng chú ý. Nếu không vận hành sát trận thì gần như không thể nhìn ra được, ngược lại, sau đòn thứ ba, tiên trận tru sát bắt đầu trở nên tĩnh lặng.





Tình trạng như thế, dù là Thiên Võ thì cũng khó nhìn ra kẽ hở.





Trừ phi họ có thể đoán chắc là xảy ra vấn đề rồi lần lượt đi từng vị trí xem xét.





Vèo!





Bên này, Triệu Bân như bóng ma, nhanh chóng chui ra khỏi phủ.





Hắn đang tìm vị trí của trận pháp, đồng đang chờ thời cơ tới, khi sóng gió tan đi, Đại Nguyên thả lỏng cảnh giác, hắn sẽ vào lại hoàng cung tìm hoàng đế Đại Nguyên “tâm sự”. Hết cách rồi, đây không phải địa bàn của mình, thế nên hắn phải cẩn thận trong mọi chuyện.





Nghĩ vậy, hắn ngửa đầu nhìn trời.





Nếu có sấm sét, vậy mọi chuyện sẽ khác.





Hắn tiếp tục lén lút, hèn mọn tiến lên.





Đêm này bi thương hơn mọi đêm trước rất nhiều.





Hoàng cung bị tàn phá, đống phế tích bừa bộn hỗn loạn, vẫn là cảnh cường giả như mây không ngừng qua lại. Nơi đó có không ít người, họ nhảy xuống cái vực do trận tru sát tạo ra để tìm kiếm Cơ Ngân, không chừng có thể tìm thấy thi thể sót lại.





Tìm tới hơn nửa đêm cũng chẳng thấy sợi tóc của Cơ Ngân nữa là.





Đến lúc này, Đại Nguyên mới thật sự kết luận... Cơ Ngân đã bị bổ tan xác.





“Truyền lệnh tới tiền tuyến, giết cho ta!”





Hoàng tử Đại Nguyên thốt ra một mệnh lệnh uy nghiêm bằng giọng lạnh băng, nét mặt hung tàn.





Vì diệt Cơ Ngân, Đế Đô Đại Nguyên đã tổn thất nặng nề, tất cả đều phải đòi hết lại từ Đại Hạ, còn có chiến lợi phẩm sau khi chia cắt địa bàn nữa, Đại Nguyên phải chiếm phần lớn vì Đại Nguyên đã trả giá nhiều nhất.





Thật lâu sau, đám cường giả mới giải tán.





Mà cổng chính hoàng cung cuối cùng cũng đã được mở.





Trải qua chuyện tối nay, sợ là không còn ai dám chạy tới đây tìm vui, đâu phải ai cũng có sự “quyết đoán” như Cơ Ngân.


“Rốt cuộc là ai thế?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK