Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên bầu trời, thú cưỡi đang bay lượn khắp nơi do gia chủ Bạch gia đích thân dẫn dắt, tất cả các cường giả đang bay đều lấy ra kính viễn vọng quan sát tứ phương, một khi phát hiện ra điều dị thường thì sẽ ngay lập tức báo động.





Với nội tình hùng hậu như vậy thì ngay cả một gia tộc cùng đẳng cấp cũng không dám chạy tới đây khiêu khích Bạch gia!





Vèo! Vèo!





Chiến thuyền rẽ sóng lướt đi trên mặt biển.





Lão tổ Bạch gia đã đứng trên mũi thuyền, từ đây không thể nhìn rõ đảo nhỏ Bạch gia nữa, lọt vào trong tầm mắt của ông ta lúc này chỉ là biển rộng mênh mông. Rời xa nơi phồn hoa, đừng nói tới bóng người, ngay cả các đảo nhỏ khác cũng khó thấy. Như thế là tốt nhất, không làm kinh động đến bất kì kẻ nào đang có mặt ở Nam Vực này, đây chính là kết thúc tốt đẹp nhất.





"Đêm nay thật dài".





Cường giả quân Xích Diễm đều ngẩng đầu nhìn trời.





Đúng như lời bọn họ nói, đêm nay dài đến lạ thường.





Quan sát thời gian, bầu trời đáng ra phải hừng sáng nhưng vẫn tối tăm mờ mịt.





Người phàm không thể nhìn thấu nhưng Nguyệt Thần thì khác.





Từ trước cô ta đã nhắc tới chuyện càn khôn ở phàm giới bị hư tổn, cho dù chưa đến mức điên đảo âm dương nhưng ngày đêm cũng đã hỗn loạn, ở nơi khác thì cô ta chưa biết nhưng ở Nam Vực này thì vài ngày tới chắc chắn sẽ luôn chìm trong đêm đen.





Ầm! Ầm!





Nam Vực sóng lớn cuộn trào, ầm vang không dứt.





Những cường giả chạy đến hải vực tranh đoạt bảo bối đang bộc phát khí thế ngất trời.





Nhìn ra xa trên bầu trời có rất nhiều bóng người, tất cả đều là cường giả Chuẩn Thiên khí thế mãnh liệt liên tục tung ra sát chiêu, đao mang, kiếm quang, quyền ảnh, chưởng ấn,... tung bay đầy trời, mỗi một khi va chạm đều có máu tươi phun ra, cũng có vầng sáng lan tràn khiến cho mặt biển nổi lên sóng lớn cuồn cuộn.





Không biết đã có bao nhiêu người phải chết.





Ngày cả nước biển cũng bị nhuộm đỏ.





Những con thú khổng lồ ẩn nấp dưới đáy biển đặc biệt thích thú khi ngửi thấy mùi máu.





Tuy nhiên cũng không có con nào dám ngóc đầu lên.





Ở đây có quá nhiều người, toàn là cường giả.





Cảnh tượng khủng khiếp thế này, một khi bọn chúng ngóc đầu lên tức là tự tìm đường chết, bọn chúng còn hận không thể trốn sâu hơn.





"Chúng ta chỉ có thể đứng nhìn mà thôi".





Ở bên ngoài phạm vi đại chiến vẫn còn có rất nhiều người, đa phần là võ tu cảnh giới Huyền Dương cùng Địa Tạng.





Cường giả Chuẩn Thiên đang đại chiến tranh đoạt bảo bối, làm gì có ai dám xông lên?





Bảo bối đúng là quý giá thật nhưng phải còn mạng thì mới lấy được.





"Vật của Tiên gia?"





Có không ít người lẩm bẩm, có thể mơ hồ trông thấy đó là vật gì, một tòa tháp Linh Lung nhỏ tỏa ra ánh sáng màu ngọc bích tuyệt đối là bảo vật bất phàm, nay vì một trận đại chiến mà bị nhiễm không ít máu tươi.





Bây giờ nó nghiễm nhiên đã trở thành một củ khoai nóng bỏng tay, bất luận là nó rơi vào tay ai thì kẻ đó cũng đều sẽ bị cường giả tứ phương công phạt, bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng tòa tháp Linh Lung đó đã nhiều lần đổi chủ nhưng những kẻ bắt được nó thì kết cục đều không có thảm nhất, chỉ có thảm hơn!





"Đáng ra trời phải sáng rồi mới đúng".





Không ít người ngẩng đầu nhìn trời, thần sắc quái dị.





Lời này vừa nói ra thì liền có không ít người cũng cảm thấy không ổn.





Đêm nay thật sự quá dài rồi.





Nhưng so sánh với điều đó thì trận hỗn chiến vẫn thu hút sự chú ý nhiều hơn.





Không có ai nghĩ gì nhiều hơn việc chạy tới tranh đoạt bảo bối hoặc là chạy tới xem kịch hay.





"Không có".





Trong đám đông có một bóng hình xinh đẹp đang lẩm bẩm không thôi.



Bóng hình đó đương nhiên là của nữ soái, vừa nghe động tĩnh thì cô ta đã chạy đến đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK