Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng họ vẫn chưa kịp tiến lại gần thì đã bị tàn dư sóng đánh bật ra lại hết tốp này đến tốp khác.





“Triệu Bân!”





“Tử Y Hầu!”





Long Dương - hoàng đế mới lên ngôi của Đại Hạ cũng bị kinh động, từ xa, hắn ta đã nhận ra là ai.





Tử Y Hầu - thống soái tiền nhiệm của hoàng ảnh vệ, sư đệ của lão tổ Hồng Uyên, đương nhiên là hắn ta phải nhận ra.





Cơ Ngân - Thánh tử Thiên Tông, Long Dương cũng nhận ra, chẳng những nhận ra mà còn biết được thân phận thật sự của hắn nữa.





Chính vì biết nên hắn ta mới không thấy bất ngờ khi trận chiến này nổ ra.





Cả thế giới đều biết ân oán giữa Triệu Bân và Tử Y Hầu, bắt đầu từ giây phút Triệu Uyên bị ép tự sát, số mệnh đã định sẵn trong hai người, nếu không có một kẻ chết thì thù oán này sẽ không dừng lại. Mà nếu hắn ta là Triệu Bân, chắc hắn ta cũng muốn giết Tử Y Hầu.





“Lùi ra sau!”





Long Dương hét lớn, hắn ta đang ra lệnh cho thủ vệ hoàng cung.





Mệnh lệnh của hoàng đế mà, đương nhiên là rất có hiệu quả.





Các thủ vệ hoàng cung vây đến lảo đảo lui ra sau, dù không có lệnh của Long Dương, chẳng một ai dám chạy lên trước, đừng nói họ, dù là Chuẩn Thiên đỉnh cao cũng chưa chắc chịu nổi được tàn dư sóng của cuộc chiến.





Bọn họ vừa kinh hãi vừa ngờ nghệch.





Sao Thánh tử Thiên Tông lại đánh nhau với Tử Y Hầu, dù trước đây giữa hai người có mâu thuẫn thì cũng không thể đánh nhau trong hoàng cung, hoàng đế còn có mặt ở đây cơ mà, không nể nang ai sao?





“Cuối cùng thì ngày hôm nay cũng đến!”





Hoàng phi Vũ Linh vịn vào cây cổ thụ, khóe miệng không ngừng chảy máu, trạng thái của bà ấy vốn đã không tốt, trước đó bị trúng uy lực dư âm, đúng là họa vô đơn chí, huyết mạch xói mòn nhanh hơn rất nhiều.





Bà ấy không tiến lên ngăn cản trận chiến này.





Tử Y Hầu đã phát điên rồi, còn Triệu Bân đã bị thù hận che mờ hai mắt, chắc cũng cẳng tỉnh táo hơn là mấy.





Không có sức mạnh tuyệt đối, chẳng ai có thể khống chế được hai kẻ điên cuồng loạn mang sức mạnh ngút trời đó?





Ầm! Bùm!





Dưới sự chứng kiến của bà ấy, Triệu Bân và Tử Y Hầu càng đánh càng mãnh liệt.





Đao mang và kiếm quang lóe lên cả vùng trời.


Chưởng ấn, quyền ảnh liên tục xuất hiện.





Mỗi lần hai người họ va chạm, một tầng sáng lại lan rộng ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK