Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cách trả thù này thật sự quá đẫm máu.





"Đến rồi".





Không biết ai đã gào lên trong đám đông.





Nghe vậy, tất cả quần chúng đều hướng mắt nhìn về một phía.





Thánh tử Thiên Tông đã đến, người còn chưa đến thì đã thấy gió lạnh thấu xương, cuồng phong gào thét khiến cho ai cũng phải rùng mình.





Đó chính là sát ý, sát ý lạnh như băng.





Mọi người chưa kịp nghĩ nhiều thì đã vội vàng nép qua một bên nhường đường cho Cơ Ngân, huynh đệ tốt đã bị giết, Thánh tử Thiên Tông lúc này chắc chắn đang rất phẫn nộ, không thể đứng chắn đường hắn để tránh vạ lây.





Ầm!





Triệu Bân từ trên trời giáng xuống, đáp đất đánh ầm một tiếng khiến cho toàn bộ núi Khổ Hành phải chấn động.





Thấy Lăng Phi bị đóng đinh trên vách đá, thân thể hắn run lên, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu, hai dòng lệ nóng phút chốc dã chảy đầy hốc mắt, hắn đã nhiều ngày không gặp Lăng Phi, không ngờ khi gặp lại thì huynh đệ của mình chỉ còn là một thi thể lạnh băng.





Hú hú!





Cuồng phong nổi lên, gió rét hoành hành khắp thiên địa.





Sát ý đáng sợ của Triệu Bân đã khiến cho thiên địa chậm rãi đóng băng.





Ầm!





Một tiếng nổ lớn vang lên, toàn bộ núi Khổ Hành đã sụp đổ.





Trong màn đất đá văng tung tóe, Triệu Bân đã đón được Lăng Phi, hắn lập tức rút chiến mâu ra.





"Mẹ kiếp, sao ngươi không ngoan ngoãn ở lại Thiên Tông mà chạy tới đây làm gì?"





Triệu Bân ôm chặt lấy Lăng Phi, gầm lên mắng chửi, nhưng đây cũng là tiếng gầm phát ra từ linh hồn của hắn, nước mắt tràn đầy trên mặt, hắn quá xúc động đến mức khóc không thành tiếng, khóe miệng không ngừng chảy máu.





Nhưng tất cả mọi người biết, hắn mắng càng nhiều thì trái tim hắn càng đau.


Đây không chỉ là huynh đệ đồng môn của hắn mà còn là huynh đệ tốt của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK