Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đánh hay lắm”.





Kiếm Nam nhảy lên, vô cùng phấn khích, đám nhóc bên cạnh cũng rất hăng máu rồi. Đã nói mà, Cơ Ngân đánh giỏi lắm, không có năng lực thì tốt nhất đừng hẹn đánh nhau với hắn.



vietwriter.vn






So với bọn họ, sắc mặt bọn Ngô Khởi thì lại không sao dễ coi cho được, vốn dĩ tưởng đâu là cuộc chiến giành chắc phần thắng, không ngờ lại bị đánh thê thảm như thế, đệ tử nội môn xếp thứ tư đấy, mẹ nó, không ngờ ngươi lại phản công được!











A…






vietwriter.vn



Ngao Diệt hét lớn lên, bất chấp sấm sét, tung lên sàn đấu một chưởng.





Đá vụn bay khắp nơi, một nửa sàn đấu đã bị đánh sập, hắn ta cố phá thiên lôi trận của Triệu Bân, đến Triệu Bân cũng bị chấn động đến mức hừm lên khó chịu và lùi về sau. Lúc hắn nhìn sang Ngao Diệt lại thì mới biết tên đó đã dùng đến một loại cấm pháp, khí huyết gia tăng, sức chiến đấu cũng tăng cao, dấu phù văn cổ giữa hai chân mày hiện lên rất rõ.





“Mở”.





Triệu Bân thầm hét lên, hắn dùng đến Kỳ Lân ma hóa, sức chiến đấu cũng tăng lên tối đa.





“Ngươi đã chọc giận ta rồi”.





Hai tên Ngao Diệt nghiến răng, mặt mày dữ tợn.





Hắn ta vừa mới dứt lời thì bay vút lên trời. Đối với người bình thường, nếu không có bùa lơ lửng, để có thể bay lên không trung được thì chỉ có thiên phú thần thông được kế thừa trong huyết mạch thôi. Man Đằng nhìn thấy cảnh đó thì hai mắt sáng rỡ lên, hắn ta rất có hứng thú với những người biết bay, bay càng cao thì càng đẳng cấp.





“Ta vừa mới bấm quyết độn, hắn ta sắp dùng đến tuyệt chiêu rồi”.





Tô Vũ ngẩng lên, hễ là người bay vút lên trời cao thì bước tiếp theo đều sẽ như thế.





Những người xem khác cũng ngẩng đầu lên, bao gồm cả bọn Ngô Khởi, bao gồm cả Long Phi và Sở Vô Sương, và cũng bao gồm cả các trưởng lão bên ngoài, tất cả đều ngước lên, Ngao Diệt có thể trở thành đệ tử nội môn đứng thứ tư thì đương nhiên phải có được vài bản lĩnh.





“Cấm pháp: Âm Dương Chiếu Thế”.





Tiếng hét to lớn vang lên, tên Ngao Diệt thứ hai giơ một tay bấm ấn quyết, biến ra một mặt trời sáng chói phía sau lưng, Ngao Diệt thứ ba chắp hai tay lại thành chữ thập, biến ra một mặt trăng sáng phía sau lưng. Ánh sáng của mặt trời và mặt trăng cùng chiếu xuống, bao trùm toàn bộ sàn đấu, mỗi tia sáng đều có khả năng hủy diệt và xuyên thủng cực lớn, những người đứng xem đều lùi hết về sau, đấy mới là đòn tấn công không phân đối tượng đích thực, những ai không đủ năng lực thì tốt hơn nên đứng xa một chút, tránh bị tàn dư sóng bất cẩn chém thành bụi.





“Thiếu một tên!”, các đệ tử lẩm bẩm.





Ý bọn họ là thiếu một tên Ngao Diệt, nếu như cả ba tên Ngao Diệt đều có mặt thì nhất định có thể biến ra một bầu trời sao. Một bên là mặt trời, một bên là mặt trăng, còn lại là bầu trời sao, ánh sáng của mặt trăng, mặt trời và sao kết hợp với nhau mới thật sự bá đạo. Trước đây, Tinh Hồn - người xếp thứ ba cũng suýt bị pháp thuật này đánh cho tàn phế, dù là Thiên Vũ xếp thứ hai cũng không dám đối đầu trực diện.





Thiên Vũ không dám nhưng Triệu Bân thì lại dám.





Hành động của hắn rất bá đạo, hắn dùng thiên cang hộ thể, là tấm chắn thiên cang có khả năng phòng ngự tuyệt đối, bất cứ thứ gì cũng có thể bắn ngược lại, bao gồm cả ánh sáng mặt trời, ánh sáng mặt trăng, tia nào tia nấy chiếu vào cũng đều bị dập tắt hết. Nhưng điểm ngông không nằm ở chỗ đó mà là ở chỗ Triệu Bân có thể duy trì được thiên cang hộ thể, hắn cứ đứng đó, dùng tấm chắn ánh sáng bảo vệ toàn bộ cơ thể mãi như thế.





“Sao có thể chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK