Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngươi... Cơ... Cơ Ngân?"





Các thủ vệ của tẩm cung nhìn thấy vậy thì liền biến sắc.





Nét mặt của bọn họ chẳng khác gì nét mặt của hoàng đế Đại Nguyên lúc nãy.





“Tránh ra”, Triệu Bân lạnh lùng nói, bước đi không hề dừng lại.





Tiếng quát của hắn rất có tác dụng, trong tai của đám thủ vệ thì lời này không khác gì thánh chỉ.





Phải biết rằng trong tay hắn đang là hoàng đế của vương triều Đại Nguyên.





Hắn đã nắm được hoàng đế trong tay thì làm gì có ai dám hành động thiếu suy nghĩ!





Bọn chúng thật sự rất khiếp sợ trước sự gan dạ của Triệu Bân.





Bọn chúng cũng cảm thấy rất nghi hoặc, không phải Cơ Ngân đã chết ở nam vực rồi hay sao? Sao hắn vẫn còn sống?





Xem ra những lời đồn đại mấy ngày nay ở bên ngoài đều là thật, không phải do triều Long Đại Hạ tung hỏa mù. Cơ Ngân thật sự vẫn còn sống, chỉ có quỷ mới biết được làm sao hắn có thể vào tận đây, hoàng cung được canh giữ rất nghiêm ngặt, lại còn bố trí rất nhiều cấm chế, thế mà hắn lại có thể tiến vào mà không một ai phát hiện.





Ở Đế Đô Đại Nguyên.





Ở hoàng cung Đại Nguyên.





Hoàng đế Đại Nguyên đã bị bắt sống, thật sự không còn mặt mũi.





Thủ vệ không dám ngăn cản, lại càng không dám tiến lên.





Trên đường Triệu Bân đi không hề bị cản trở, hắn thoải mái bước ra khỏi tẩm cung của hoàng đế Đại Nguyên.





Tuy nhiên, khi vừa bước ra khỏi tẩm cung thì Triệu Bân liền cau mày, bởi vì bầu không khí bên ngoài có chút không đúng.





Ở nơi hoàng cung trọng địa mà hắn không nhìn thấy bất kỳ một thủ vệ nào.





Trước đó khi hắn tiến vào trông thì hắn thấy có rất nhiều đội thủ vệ luân phiên đi tuần tra.





Bây giờ nhìn lại thì ngay cả một thủ vệ cũng không có, hiển nhiên rằng đã bị ai đó cố tình điều đi.


"Cơ Ngân, ngươi thực sự rất can đảm".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK