Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thương Khung, các cường giả thành Thiên Thu và người của Nhan gia chạy về phía thành Thiên Thu.





Triệu Bân thì tới Đế Đô, hắn phải đưa di vật của Long Phi cho hoàng đế Đại Hạ.





Đế đô dưới ánh trăng vẫn phồn hoa như trong trí nhớ của hắn, cảnh tượng hoảng loạn do cuộc chiến tranh diệt quốc gây ra đã bình ổn. Trong lúc đất nước nghỉ ngơi dưỡng sức, khung cảnh thái bình thịnh trị dần dần mở ra.





“Thánh Tử Thiên Tông của chúng ta ở Nam Vực bá thiên tuyệt địa quá!”





“Lão tử đã nghe ngươi nói câu này hơn tám trăm lần rồi đấy!”





“Gặp được chuyện vui nên tinh thần sảng khoái mà, cuối cùng Cơ Ngân cũng trút giận thay cho Đại Hạ rồi”.





Trên khắp đường lớn ngõ nhỏ, nhiều tiếng nói cười vang lên, đi tới đâu cũng nghe thấy cái tên Nam Vực và Cơ Ngân.





Triệu Bân như khách qua đường, lặng lẽ đi qua.





Đợi khi tới trước cửa hoàng cung, hắn mới cởi bỏ hắc bào.





“Tham kiến Thánh tử!”





Các vệ binh trông thấy hắn đã đồng loạt quỳ gối từ phía xa.





Họ quỳ vì sự tôn kính trong lòng, uy danh của Thánh tử Thiên Tông vang bóng khắp nơi.





“Không cần đa lễ!”





Triệu Bân mỉm cười mệt mỏi, lướt qua như cơn gió.





Tận đến khi hắn đã đi rất xa rồi, các cung vệ vẫn còn nhón chân nghển cổ nhìn theo.





Vẫn là ngự hoa viên đó.





Không đợi Triệu Bân tiến vào, hắn đã nghe thấy tiếng ho.





Có thể nhận ra đó là tiếng của Long Chiến, chắc hẳn huyết mạch đã hao hụt hết, ông ta đang diễn hóa theo hướng ngụy bí giả.





Tiến vào xem thử, đúng là như vậy.





Hoàng đế bệ hạ uy nghiêm tôn quý ngày nào lúc này giống như một con bệnh, mặt mũi tái nhợt không có chút huyết sắc, hơi thở cũng mỏng manh. Để đối phó với ma chú Ám Hắc, để làm chậm tốc độ biến thành ngụy bí giả, chắc chắn ông ta đã trả cái giá rất thê thảm.





Hoàng phi Vũ Linh cũng ở đó, nhiều ngày không gặp, bà ấy tiều tụy đi nhiều.


Con gái duy nhất bặt vô âm tín, người làm mẹ đâu thể không lo lắng.





Thấy Triệu Bân tiến vào, Long Chiến và hoàng phi đều đứng dậy, đang định tán thưởng hắn vài câu, nhưng nhìn thấy trạng thái của Triệu Bân thì nụ cười rạng rỡ dần dần rút đi, cả hai có một dự cảm không lành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK