Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Khốn kiếp!”





Bốn pháp sư hộ quốc trông thấy mà phẫn nộ.





Cơ Ngân chết, họ không đau lòng, nhưng nếu hoàng đế bị tiêu diệt, đó là sẽ một kiếp nạn.





“Giết!”





“Giết hắn đi!”





Bốn vị hoàng đế gào thét trong lòng, đôi mắt đỏ ngầu khát máu. “Hắn” trong miệng họ vừa chỉ Cơ Ngân vừa chính phụ hoàng của họ, quyền lực chí tôn vô thượng đã khiến họ phát điên, máu lạnh vô tình. Nếu để Cơ Ngân đi thật thì họ không còn cơ hội này nữa, đêm nay là thời cơ ngàn năm có một.





Giết!





Nhiều người hầm hừ, dùng tới chiêu thức tuyệt sát.





Không biết họ muốn giết Thánh tử Thiên Tông hay muốn giết hoàng đế Đại Nguyên.





Ai cũng có suy tính riêng, dẫn tới hiện trường trở nên hỗn loạn, tới cả chưởng giáo Hộ Long Tông và bốn pháp sư hộ quốc cũng không trấn áp nổi. Các thế lực đang nghĩ gì thế, vào thời khắc then chốt này mà dám gây nội loạn.





Đùng! Binh!





Bí thuật đầy trời rơi xuống, hư không rung chuyển.





Người ngoài nhìn vào mà run rẩy, bao nhiêu đòn tấn công như thế, cao thủ Thiên Võ cũng không đỡ nổi đâu!





Triệu Bân chỉ cười khẩy, hắn rất vững lòng.





Khi đòn tấn công sắp ập tới, hắn đột nhiên biến mất.





Hắn đã ra khỏi hoàng cung, trong phạm vi của trận pháp triệu hồi ngược hướng, hắn không muốn đối đầu cũng không cần thiết phải đối đầu, cứ mang theo hoàng đế Đại Nguyên liên tục truyền tống là được. Nguyên Không chịu đòn giỏi lắm, chịu thêm vài vết nứt không gian cũng chẳng sao. Cho dù không chịu nổi, chẳng phải vẫn còn hắn đó sao. Trước khi tới chiến trường của Đại Hạ, hắn sẽ “bảo vệ” Nguyên Không thật tốt.





Dưới cái nhìn chăm chú của đám đông, khói bụi tan đi.





Không thấy bóng dáng Cơ Ngân, cũng không thấy hoàng đế Đại Nguyên.





“Chết rồi sao?”





Người chứng kiến đều nghĩ như vậy.





Nhất là bốn vĩ hoàng tử Đại Nguyên, con ngươi của họ sắp nứt ra rồi. Nhìn vào thần thái của họ, không biết mấy người này đang lo lắng hay vui mừng. Rốt cuộc Cơ Ngân và phụ hoàng của họ đã chết chưa, hồn bay phách tán cả rồi ư?











Ta trốn nè!


Triệu Bân rất dư sức, hắn truyền tống thêm lần nữa.





Cứ với đà này, thêm vài ba lần nữa là hắn trốn ra khỏi đế đô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK