Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu không biết Triệu Bân có át chủ bài, họ cũng không dám tin. Dù là cao thủ Thiên Võ cũng không thể nào biến mất trong chớp mắt, càng không thể trốn khỏi tầm nhìn của đám đông giữa thanh thiên bạch nhật. Thế mà tên đó làm được.





“Đi thôi”.





Triệu Bân nói rồi quay người đi luôn. Tiền chuộc đã lấy được, hắn không rảnh rỗi đứng nói nhảm ở đây. Nhưng chuyện này chưa kết thúc, đợi khi sắp xếp cho nữ soái xong xuôi, hắn không ngại tới Nam Vực thêm chuyến nữa.





Có giỏi thì cứ ở yên trong nhà đừng ra ngoài.





Nếu không, để ta thấy một lần, ta bắt cóc ngươi một lần.





Trưởng lão Ma gia không để lộ sơ hở, cũng lặng lẽ rút lui.





“Chết tiệt!”





Sau lưng hắn tràn ngập tiếng gào thét phẫn nộ của cường giả Công Tôn gia.





Người hóng chuyện chưa rời đi, họ đứng xem họ chửi thề mà thấy hả dạ vô cùng. Đại tộc siêu cấp rất đỉnh, căn cơ hùng hộ, ngày thường vênh váo, suốt ngày bắt nạt người khác, vậy mà cũng có lúc chịu thiệt. Không biết nhân tài nào làm ra được hành động kinh thiên động địa này, vở kịch này đúng là thú vị.





Ở bên này, Triệu Bân và những người khác càng đi càng xa.





“Ngươi ra ngoài bằng cách nào vậy?”, đợi khi thoát ra khỏi hải vực này, các trưởng lão Ma gia đều nhìn Triệu Bân.





“Nói ra thì dài lắm”, Triệu Bân cười cười.





“Vậy thì tóm tắt lại đi!”





“Một tiền bối đã cứu ta”.





“Tiền bối?”, đám đông nhướn mày.








“Ừ, là lão phu!”, Thương Khung thấy thế thì tranh thủ thời cơ chen miệng vào đáp một câu đầy thâm trầm





Mọi người nghe thấy thế thì đều quay sang nhìn cổ tay của Triệu Bân, giọng nói truyền ra từ vị trí đó.





Đều là cảnh giới Chuẩn Thiên, ánh mắt của tất cả đều khá sắc sảo, vừa nhìn là biết đó là một tàn hồn.





“Đây là truyền nhân của Tiểu Cửu?”, Thương Khung ung dung hỏi.





“Đều là trưởng lão Ma gia!”, Triệu Bân cười đáp.





“Trông cũng hợp mắt đấy!”





“Đánh nhau cũng rất thuận tay!”





Hai người này đúng là hợp rơ, ngươi một câu ta một lời, công khai làm lơ chúng trưởng lão.





“Tiểu Cửu là ai?”, Tam trưởng lão chọt Triệu Bân.





“Cửu Ma tướng dưới trướng Ma Quân!”, Triệu Bân nhấp một ngụm rượu.





Mọi người nghe xong, hồi lâu vẫn không kịp phản ứng.





Nếu gọi tổ tiên Ma gia là Tiểu Cửu, vậy vai vế của tàn hồn này cao cỡ nào.





“Ông ta tên Thương Khung!”, Triệu Bân cũng chẳng lập lờ làm gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK