Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rồng thần sấm sét lao tới, một cú hất đuôi làm cơ thể hắn nứt toác, Bạch Hổ theo sau vẫn hung hãn như vậy, sấm chớp do nó nhả ra chém cho máu thịt Triệu Bân văng khắp nơi, phượng hoàng dục hỏa thì cuốn theo hàng triệu tia sét, cộng hưởng cùng ngọn lửa lớn khiến người ta không phân biệt nổi đó là sấm sét hay là lửa, nhưng bất kể là thứ nào cũng có khả năng hủy diệt rất mạnh, suýt chút nữa đã nghiền nát Triệu Bân.





“Lòng ta không chết, thân ta không diệt!”





Triệu Bân hét lên đầy kiên định, “đùng” một tiếng tiếp đất.





Trong tay hắn không có binh khí gì, chỉ có bàn tay không, vung Di Thiên quyền bá đạo vô song đánh vỡ một nửa thân mình của rồng thần sấm sét, đến cả Bạch Hổ sấm sét cũng bị hất bay. Hắn bay ngược lên trời, giẫm chân làm phượng hoàng lảo đảo, đẩy lùi được ba thần thú nhưng không đánh nổi Huyền Vũ.





Huyền Vũ chủ về phòng ngự, đúng là không sai mà.





Dù sức chiến đấu rất mạnh nhưng hắn không lay động nổi cơ thể của nó, còn bị Huyền Vũ nuốt luôn vào bụng. Đây không phải Huyền Vũ thực sự mà là sấm sét tập trung lại, trong bụng nó hàm chứa một biển sấm sét, thậm chí còn có từng đợt sóng sấm sét cuộn trào liên tục nuốt chửng hắn, cưỡng chế chém hắn thành tro bụi.





“Mở ra cho ta!”





Ánh mắt Triệu Bân sáng quắc như đuốc, nắm đấm nhuốm đầy máu vàng đấm xuyên qua Huyền Vũ.





Hắn như một luồng sáng màu vàng cắm vào bầu trời, thiên kiếp cũng truy đuổi sát nút.





Phụt!





“Á!”





Cường giả Thi tộc ở vùng trời ấy đồng loạt chịu trận.





Thiên kiếp rất công bằng, chỉ cần ở trong một phạm vi nào đó thì đều bị sét đánh cả thôi. Từng bông hoa đỏ rực nở rực trong làn mưa sấm sét, mỗi bông hoa là một mạng người, biến thành vật phẩm bồi táng của thiên kiếp.





Ba vị Thi Tổ khiếp hãi, chạy thục mạng không dám quay đầu lại.





Lúc trốn đi, họ từng quay đầu nhìn, càng nhìn sắc mặt càng trắng bệch. Kiếp thần thú quá đáng sợ, nếu để họ độ kiếp, chắc chắn sẽ tan xương nát thịt, thế mà võ tu nhỏ bé kia có thể tay không đối đầu với bốn thần thú.





Chỉ riêng điều này thôi, không một võ tu cùng cấp nào có thể bì được.





Cho dù là Ma Quân từng ngạo nghễ bát hoang cũng không bằng.


Họ sợ rồi, vừa sợ kiếp thần thú vừa sợ luôn người độ kiếp. Cảnh giới Chuẩn Thiên đã đáng sợ như thế, nếu để hắn vấn đỉnh Thiên Võ, chắc chắn sẽ vô địch thiên hạ. Thế nên mới nói hắn phải chết, vùi thân trong thiên kiếp là tốt nhất, nếu hắn độ xong thiên kiếp, họ không ngại bồi thêm vài đao, không từ mọi giá để tiêu diệt hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK