Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không chỉ Hồng Uyên mà những cao thủ Thiên Võ khác cũng vậy.





Không ai biết những đặt ra các luật lệ, chỉ biết những luật này đều được các Thiên Võ tuân theo.





Kẻ làm trái thì kết cục sẽ rất thảm thiết.





Cũng từng có một Thiên Võ làm loạn ở Nam Vực, nhưng chính trong đêm hôm đó, người kia đã bị một cây chiến mâu không biết bay từ đâu tới ghim trên vách đá, đó không phải là truyền thuyết mà là chuyện lạ có thật.





Nếu không có quy tắc cổ xưa kia thì nhà Công Tôn cũng không dám lỗ mãng như thế.





Chỉ cần người tới không phải cảnh giới Thiên Võ thì họ chẳng sợ gì đâu.





Chẳng lẽ chỉ vì một Cơ Ngân mà Đại Hạ lại xua binh đi đánh Nam Vực sao?





Cũng không phải họ xem thường Đại Hạ mà là tiến vào thì chưa chắc ra được đâu nha!





...





“Cơ Ngân, lăn ra đây!”





Thành Lạc Nhật dưới ánh trăng trở nên náo nhiệt vô cùng.





Thế trận của Công Tôn gia thi triển rất lớn, cả tòa thành cổ to lớn bị bao vây chật như nêm cối.





Trừ Công Tôn gia, không ai được ra vào.





Đóng cửa đánh chó trong lời đồn chẳng phải là thế này sao.





“Vèo!”





“Xoèn xoẹt! Vù!”





Ngày càng nhiều cao thủ Công Tôn gia vào thành, lục soát từng nhà.





Tiếp tục nhìn ra ngoài thành thì người tới hóng chuyện đông như quân Nguyên. Trên những ngọn núi chung quanh thành cổ đều đứng đầy bóng người, phần lớn đều mang theo kính viễn vọng để theo dõi tình hình trong thành nhưng chưa ai thấy rõ được, kết giới bảo vệ thành này rất quái lạ, che đậy phần lớn những hành động nhìn lén, dùng cách gì cũng chỉ thấy mơ hồ.





“Ngươi nói xem Cơ Ngân tới Nam Vực làm gì nhỉ!”





“Ai biết, chắc tới thăm người thân!”





“E là lúc này hắn phải chôn thân ở đây rồi!”





Nơi nhiều người thì không giấu được tiếng bàn tán.





Tối nay hòn đảo này rất náo nhiệt.





Người tới xem diễn cũng thích chen chân vào cho vui nhà vui cửa, càng đừng nói tới việc chuyện này dính tới Cơ Ngân.





Trên trời, những gia tộc siêu cấp đã vào đảo, từ xa cũng thấy được cờ biểu tượng của những nhà lớn. Cao thủ tới nhiều như mây, thậm chí uy áp dồn ép khiến cả bầu trời nổ vang không ngừng.





“Mau chóng tìm cho ra đi!”





Lão già áo đen hừ lạnh, trong giọng nói có chút sốt ruột.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK