Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không biết Triệu Bân tỉnh dậy từ lúc nào.





Thương thế của hắn vẫn chưa phục hồi như cũ, nữ soái ra tay không nhẹ không nặng nhưng chỉ trong chốc lát thì không thể hồi phục được.





"Tiền bối?"





Hắn lại ngồi xổm xuống gần tảng đá gọi một tiếng.





Tuy nhiên, nữ soái vẫn không đáp lại.





Hắn lại ngồi xuống lấy Bảo Liên Đăng ra xem, dùng ống tay áo lau lau chùi chùi tiếp tục nghiên cứu, thử luyện hóa dấu vết bên trên nhưng không thể lay chuyển được cấm chế.





Leng keng!





Không bao lâu sau tiếng xích sắt đã vang lên.





Nữ soái đã tỉnh lại, cô ta xoa xoa ấn đường, hai mắt vẫn mờ mịt, ý thức còn có chút mơ hồ.





Mất một lúc lâu sau thì cô ta mới lấy lại được sự minh mẫn, sau đó liền nhìn thấy tay chân của mình đã bị xiềng xích, trên người lại còn dán rất nhiều bùa chú phong ấn. Với tình trạng hiện tại cô ta không thể nào phá được phong ấn này.











“Tỉnh rồi sao?”, Triệu Bân liếc mắt hỏi.





"Sao ngươi lại trói ta", nữ soái cau mày hỏi.





“Phải trói lại mới an toàn”, Triệu Bân vừa nói vừa vùi đầu nghiên cứu Bảo Liên Đăng, nghe ý tứ của nữ soái thì rõ ràng là cô ta không biết trong cơ thể của mình có tà ma và cũng không biết trước đó đã xảy ra chuyện gì.





Cũng không có gì lạ, bị tà ma khống chế thì làm sao mà nhớ được.





Nữ soái chẳng hiểu Cơ Ngân đang nói gì.





"Trong cơ thể của tiền bối có một tà ma cực kỳ mạnh mẽ đang ẩn thân", Triệu Bân chậm rãi nói, cuối cùng cũng nói ra được bí mật, nữ soái có quyền biết chuyện này, hơn nữa còn nhất định phải biết để chuẩn bị trước.





"Tà ma?", nữ soái cau mày thật chặt.





"Nó khống chế thân thể của tiền bối sau đó đánh ta một trận", Triệu Bân lau máu mũi nói.





Không biết là do chưa tỉnh ngủ hay là do chuyện này quá đáng sợ mà nữ soái liền ngẩn cả người.





Thảo nào Cơ Ngân lại trói cô ta lại như thế này.





Nhưng đối với những chuyện xảy ra trước đó, cô ta không còn nhớ gì cả.





Chưa suy nghĩ nhiều, cô ta đã vội vàng nội thị khí lực.





Tất nhiên nhìn thật lâu cũng không nhìn ra chút manh mối nào.





"Cấp bậc của nó rất cao", Triệu Bân chậm rãi nói.





“Cao bao nhiêu?”, nữ soái ngập ngừng hỏi.





“Nếu không thi triển Kỳ Lân hóa thì ta đã bị đánh thành tro rồi”, Triệu Bân nói: “Ngay cả khi thi triển Kỳ Lân hóa thì ta cũng không đánh lại. Ta đã phải cố gắng tấu lên khúc Vô Sương mới đánh thức được ý thức của tiền bối".





"Mạnh như vậy sao?"





Nữ soái nghe xong, thần sắc nghiêm trọng.





Cô ta biết rõ Cơ Ngân mạnh đến thế nào, ở trong trạng thái bình thường cô ta chắc chắn không thể đánh gục được hắn, không ngờ khi cô ta bị tà ma khống chế thì lại có thể áp chế Cơ Ngân ở trong trại thái Kỳ Lân hóa, khó mà có thể đoán được tà ma kia có bao nhiêu đáng sợ.





Cô ta nên cảm thấy vui mừng vì Cơ Ngân vẫn còn sống.





Nếu như Cơ Ngân thật sự bị cô ta tiêu diệt thì đúng là tổn thất lớn!





Thật lâu sau cũng không nghe cô ta nói gì nữa. Cô ta đang lẳng lặng suy tư, không biết tà ma từ đâu mà ra.





Chuyện đó rất tà hồ.





Nhưng hiện tại còn có việc tà hồ hơn đang xảy ra.





Tu vi của cô ta đã bị đánh hạ từ Chuẩn Thiên đỉnh phong xuống Chuẩn Thiên sơ cấp.





"Chuyện này..."





Không chỉ có cô ta, Triệu Bân cũng hết sức sửng sốt.





Đang yên đang lành sao tự nhiên lại bị hạ cấp cảnh giới?





Hạ cấp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK