Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà trong ba người đã có hai người là người của phủ Đại Tế Ti, một người áo đen và Ân Minh, người áo đen đã chạy thoát cho nên Tử Y Hầu chắc chắn phải tìm Ân Minh giải quyết!





Ân Minh rất tức giận, Tử Y Hầu lại càng tức giận hơn.








Cẩn thận ngẫm lại, thống soái hoàng ảnh vệ cùng với cháu trai của Ân Trú đúng là bát tự không hợp. Lần đầu tiên lão bị lừa phải thỉnh tới tứ đại pháp sư hộ quốc dùng đến soát hồn đại trận, gây nên động tĩnh ồn ào huyên náo nhưng đã không tìm ra Triệu Bân mà còn bị mất hết mặt mũi. Lần thứ hai động tĩnh lại càng khổng lồ hơn, vừa đưa lệnh bài cho hắn ta thì người trong hình tháp đã biến mất.





"Là Cơ Ngân".








"Hắn chính là Triệu Bân".





Ân Minh không an phận, liên tục tru tréo trên đường đi.





Tất nhiên không có ai nghe theo lời hắn ta.





Cái tên này nhất định cũng đã phát điên rồi.





Chuyện soát hồn đại trận trước đây sớm đã truyền ra khắp Đại Hạ, tất cả mọi người đều biết Cơ Ngân và Triệu Bân chẳng liên quan gì đến nhau, thế mà cái tên này cứ mãi cắn bậy như chó điên, đúng là làm mất phong độ của một ký chủ.





"Nghe nói Đại Tế Ti còn đang giúp Tử Y Hầu luyện đan".





"Tử Y Hầu bắt cháu trai của lão ta như vậy, chẳng lẽ không sợ Ân Trú trở mặt sao?"





"Ân Trú chắc chắn vẫn chưa biết đâu".





Phỏng đoán này hoàn toàn chính xác.





Giờ phút này Ân Trú đang toàn tâm toàn ý luyện đan, trên tế đàn dán đầy bùa che lấp ngăn cách bên trong với thế giới bên ngoài, lão ta không hề biết gì về vụ cướp phạm nhân và chuyện cháu trai của mình bị bắt. Người trong phủ Đại Tế Ti cũng muốn báo cho lão ta biết nhưng cường giả hoàng ảnh vệ canh giữ dày đặc ở bên ngoài khiến cho không ai có thể vào trong được.





Nói chung, có người vui, có người buồn.





Ân Minh và Tử Y Hầu đều đang hết sức phẫn nộ.





Còn những người như nội gián Ma gia, Đao Vô Ngân, Thanh Dao, U Lan cùng Mục Thanh Hàn đều như trút được gánh nặng, đến tận lúc này ai cũng choáng váng, không ngờ Triệu Bân lại gan dạ đến vậy, dám chạy tới hình tháp cướp người, thậm chí còn có thể sống sót trở ra.





"Bất luận kẻ nào cũng không được xuống núi".





Chẳng bao lâu, lệnh của Dương Huyền Tông đã truyền khắp Thiên Tông.





Ông ta biết Tử Y Hầu đã nổi điên, lục thân không nhận.





Bây giờ Phù Dung đã bị cướp đi.





Nếu như Tử Y Hầu đã phát điên thì nói không chừng còn có thể đến Thiên Tông quấy rối lần nữa.





Cộng thêm việc Ân Minh đổ thêm dầu vào lửa, Tử Y Hầu có thể sẽ xác định Cơ Ngân là kẻ cướp ngục, hiện giờ Cơ Ngân lại đang không ở tông môn, đối phương thật sự có thể ra tay với Cơ Ngân. Chuyện Này Dương Huyền Tông nhất định phải quản, nếu như Thiên Tông còn bị gây hấn thì ông ta cũng không ngại mở ra Tiên trận Thiên Tông một lần nữa, ai sợ ai chứ!





Bên này, hoàng phi đã quay về ngự hoa viên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK