Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phụt!





Đi tới một hải vực, trạng thái tóc vàng của Triệu Bân rút đi, hắn bỗng chốc mất hết sức lực, phun ra một búng máu rồi ngất xỉu ngay tại chỗ, từ trên không cắm đầu xuống.





“Cơ Ngân!”





Long Phi vội vàng giơ tay đỡ lấy Triệu Bân.





Các lão bối tiến tới, vừa nhìn đã nắm rõ vấn đề. Họ biết trạng thái tóc vàng kia tạo ra phản phệ rất kinh khủng, Cơ Ngân yếu ớt ở thời điểm hiện tại chính là minh chứng rõ nhất.





Chẳng trách!





Chẳng trách lúc trước Cơ Ngân không dùng thiên kiếp để tàn sát bốn phương.





Hóa ra nguyên do nằm ở đây: hắn biết trạng thái này không ổn mới muốn mau chóng rời đi.





Nếu thế lực các bên cố tình muốn đánh thì quân viễn chinh Đại Hạ, bao gồm cả Cơ Ngân sẽ không thể ra khỏi Đông Hải.





Thế nên mới nói, tên tiểu tử này dọa người ta giỏi thật.





Không có kỹ năng diễn xuất cao siêu thì không hù được ai.





“Đi!”





Lão đạo Hắc Huyền lập tức hạ lệnh, quân viễn chinh đột ngột tăng tốc.





Cơ Ngân ngất rồi, trong thời gian ngắn rất khó khôi phục khả năng chiến đấu.





Cũng có nghĩa là, trong thời gian ngắn không có thiên kiếp chấn nhiếp, phải nhanh chóng rời đi, không thể bị vây lại ở nơi này.











“Sao cơ? Đại Hạ đưa quân tới Đông Hải?”





“Sao cơ? Vương triều Đại Nhật diệt vong rồi?”





“Sao cơ? Trong một ngày mà Cơ Ngân giết hai cao thủ Thiên Võ?”


Đêm hôm đó chẳng hề bình lặng.





Sự việc ở Đông Hải chỉ mất một đêm đã đồn đại khắp nơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK