Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Bân mỉm cười lấy linh quả ra, trông cô bé nhỏ vậy thôi chứ ăn rất khỏe nha! Giống như những gì hắn suy đoán, dù cho đã ra khỏi Đọa Tiên Vân Hải nhưng cô ta vẫn không thể nào khôi phục được cảnh giới Thiên Võ.





Huyết mạch cần phải biến đổi thành công thì mới có thể trở lại trạng thái bình thường.





Còn về phần có thể khôi phục lại cảnh giới Thiên Võ hay không, điều này còn phải xem tạo hóa rồi.





Chín ngày sau, Triệu Bân quay về lại thành Thiên Thu.





Giống như trước đây, mỗi lần hắn quay về đều có rất nhiều người đứng ở cổng thành.





Để xứng với đẳng cấp của ai kia, trước cổng thành còn cắm một tấm băng rôn, từ xa đã có thể nhìn thấy, người không biết còn tưởng là đang chào đón lãnh đạo nhà nào nữa cơ.





“Ừm, lại mang theo một người nữa về”.





Tam trưởng lão Ma gia nhìn thấy thì vuốt râu nói.





Mọi người cũng đâu có mù, vì thấy nên ánh mắt mới trở nên kỳ quái





Sao lại là một cô bé con?





Thế là mọi người lại để trí tưởng tượng bay xa.





Đừng bảo là con riêng của ai kia đấy nhé?





Trong lúc họ nói chuyện thì Triệu Bân đã tới gần.





Hắn khá bình tĩnh nhưng với môn chủ La Sinh Môn thì có lẽ đây là lần đầu tiên gặp nhiều người như thế nên cô ta hơi lo lắng, cánh tay nhỏ cứ níu chặt lấy Triệu Bân.





“Ai thế?”





Mấy lão già vây lại, nhìn tới nhìn lui.





Những người có ánh mắt tinh tường đều híp mắt, hình như nhóc con này có huyết mạch đặc biệt.





“Môn chủ La Sinh Môn”, Triệu Bân trả lời.





Cách nói thờ ơ của hắn càng làm hắn khí phách hơn.





Còn mấy lão già lại nhướng mày, liếc mắt nhìn Triệu Bân, sao mới ra ngoài một chuyến mà lại bắt chước người ta ba hoa rồi, nếu đây mà là môn chủ La Sinh Môn thì lão phu phát sóng trực tiếp tiết mục nuốt phân nha!





“Cảnh giới Thiên Võ hả?”





Thương Khung đến sau nhìn thấy thì liền ngây ra.





Ông ta vừa lên tiếng thì tất cả mọi người ở đó đều kinh ngạc, cảnh giới Thiên Võ sao?





“Vậy mà ông cũng nhìn ra à?”, Triệu Bân cũng ngạc nhiên.





“Ngươi cũng xem thường ta quá rồi đấy!”. Thương Khung khoanh tay, nhìn môn chủ La Sinh Môn như thể xem xiếc khỉ. Ông ta nhìn một lúc lâu rồi mới nói thêm một câu với vẻ khá chắc chắn: “Chắc chắn là cảnh giới Thiên Võ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK