Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hắn càn quấy hỗn xược, giết hắn đi chứ?”





Ân Minh phát cuồng lên, gào thét như một con chó điên.





“Tiền bối minh giám, là hắn tìm ta gây rối trước”, Triệu Bân không hề chùn bước mà bắt đầu mắng chửi không ngừng: “Đã bảo sẽ mời ta uống rượu, nhưng hắn định giết ta diệt khẩu, đã thế còn mở Cửu Vĩ hóa. Ta không thể đứng im cho hắn giết, đúng không nào! Hắn đuổi ta, vãn bối phải trốn thôi! Đánh không lại hắn thì đành phải dùng sấm sét! Xét cho công bằng, ta chỉ phòng vệ chính đáng!”





“Ngươi…”





“Muốn đánh thì cứ nói thẳng, thế mà ngươi chơi trò nham hiểm với ta!”





“Ngươi…”





“Không coi trọng võ đức, ngươi sớm muộn gì cũng bị báo ứng!”





“Ngươi…”





“Chủ của Cửu Vĩ thì ghê lắm à? Còn dám hù dọa ta!”





Đoạn đối thoại này có vẻ tức nghẹn, chí ít thì các lão già nghe vào mà thấy rất tức nghẹn. Ân Minh nhà người ta còn chưa nói được một câu đàng hoàng đã bị ai đó đối lại từng câu, không thể mở miệng nổi.





“Ta… phụt!”











Ân Minh hộc máu, cũng không biết vì quá tức quá nghẹn hay vì vết thương quá nặng, hắn ta phun máu rất nhiều, lảo đảo đứng không vững suýt nữa thì cắm thẳng đầu xuống, đợi khi đứng vững thì lại hộc máu thêm lần nữa.





Người của Thiên Tông trông thấy mà thầm nghĩ bốn chữ: Lòng ta thấy mừng.





Ân Trú trông thấy mà nổi lửa trong lòng, cháu trai kém cỏi quá, mắng lại hắn đi!





Người trung lập thì khoanh tay.





Chuyện không liên quan đến mình, cứ đứng mà xem thôi.





Nhưng công phu chửi mắng của Thánh Tử Thiên Tông đúng là không đùa được, rất mạnh mẽ, rất phủ đầu. Đừng trông tên này có vẻ đứng đắn, thực chất hắn không hề yên phận, mà lại rất biết cách chạy, lừa bẫy Ngô gia, lừa bẫy Tử gia, bẫy xong Tử gia còn bẫy cả pháp sư hộ quốc, đến phủ Tử Y Hầu cũng không khách sáo. Một tòa phủ đệ yên lành bị hắn phá nát bấy, đi tới đâu náo nhiệt đến đây, đúng là không sai được.





“Ân Minh, là ngươi ra tay trước?”





Bốn pháp sư hộ quốc điềm tĩnh hỏi, giọng điệu rất thâm trầm.





Trong vở hài kịch này, họ cũng là người chịu trận, phủ đệ cũng bị phá hủy khá nhiều.





“Hắn là Triệu Bân!”





Ân Minh ho ra máu, gầm lên một tiếng cực kỳ chật vật.





Hắn ta không nói còn đỡ, vừa nói xong câu này, sắc mặt của bốn pháp sư hộ quốc đen như sắp phát sáng. Vì trận soát hồn đó mà họ mất hết cả thế diện, thế mà tên chết tiệt này còn nhắc đến vụ đó, không trông thấy hình ảnh soát hồn à? Cơ Ngân và Triệu Bân dính líu gì tới nhau? Ban ngày ban mặt mà nói linh tinh, thật muốn tát chết ngươi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK