Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Giết cho ta!”





“Không tiếc mọi giá!”





Mệnh lệnh của ông ta là tử lệnh.





“Sung sướng ghê!”





So với hoàng đế Hắc Long, nụ cười của hoàng đế Đại Nguyên có vẻ dữ tợn.





Trước đó, khi Đại Nguyên bị tiêu diệt hàng trăm vạn quân, họ gặp không ít kẻ giậu đổ bìm leo, nhất là vương triều Hắc Long, nhân lúc cháy nhà hôi của, xâm nhập vào Đại Nguyên. Bây giờ vương triều Hắc Long cũng tử thương vô số, sao mà sung sướng thế.





Người hả hê hơn ông ta là sáu vương triều lớn khác.





Người chết không phải người nhà mình nên không ai thương xót, cứ đánh chết hết đi mới tốt.





Cười thì cười!





Nhưng họ vẫn có thể ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề.





Cơ Ngân quá đáng sợ, Cơ Ngân dẫn ra sấm sét tới còn nghịch thiên hơn.





Thế nên, hắn phải chết.





Đối với điều này, mục đích của tám vương triều rất đồng nhất.





Vẫn là hành thích thôi.





Nghĩ tới hành thích, các vương triều càng thêm tức tối.





Gần một năm rồi, phái đi hết nhóm sát thủ này tới nhóm sát thủ khác, không những không giết được tiểu tử Cơ Ngân mà còn hao binh tổn tướng. Cả La Môn Sinh nữa, nhận bao nhiêu ngân lượng, ngươi phải làm gì đó đi chứ!





“Không phải đang làm đây à?”





Môn chủ La Sinh Môn điềm nhiên nói, đi ra khỏi bóng đêm, giống như một bóng ma.





Cách một khoảng, cô ta có thể trông thấy Triệu Bân đứng trên tường thành ở biên cương phía Bắc.





Tên đó đã tiêu diệt nhân tài của các nước, giết hơn một trăm vạn quân của Hắc Long và Đại Nguyên, đến cả người của La Sinh Môn cũng liên tục quay về vì thất bại, Diêm La Mặt Quỷ cấp chữ “thiên” thì bặt vô âm tín. Cô ta thực sự tò mò, một võ tu Địa Tạng nhỏ bé, rốt cuộc có điều gì khác với người khác.





Thế nên.


Cô ta phải bắt Cơ Ngân về, phải nghiên cứu thật kỹ càng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK