Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Bân cười lạnh lùng, không nhìn bầu trời đầy sao mà chém một tia khí huyền hoàng về phía Đại Thiên Sư. Bí pháp không tồi, bầu trời đầy sao rất đẹp nhưng hắn lười phá bí pháp, trực tiếp đánh người thi pháp chẳng phải nhanh hơn sao? Để xem tinh quang đánh chết ta trước hay ta chém chết ngươi trước đây?





Đại Thiên Sư đã run sợ, bay lên trời bỏ trốn. Lão ta bấm ấn quyết bằng một ngón tay, ngưng tụ ra một màn chắn màu đen phía trước người, mặc dù đã chặn được khí huyền hoàng chém đến nhưng vẫn bị chấn động đến mức phải hừ lên khó chịu và lùi về sau. Cũng chính vào giây phút đó, đôi mắt già nua của lão ta dường như đã nheo chặt lại, nhìn Triệu Bân chằm chằm.





“Huyết mạch đặc biệt sao?”





Chắc chắn lão ta không nhìn sai, Cơ Ngân đúng là có huyết mạch đặc biệt.





Chuyện này khác xa so với những gì ghi trong tình báo, có huyết mạch đặc biệt thì thôi đi, còn mạnh đến mức không thể tin được, tu vi cảnh giới Địa Tạng mà khí huyết lại vô cùng dồi dào, không ngờ còn vượt cả lão ta.





Hả?





Triệu Bân khẽ thốt lên.





Không ngờ khí huyền hoàng mà hắn dùng có thể phá tan ánh sáng kỳ lạ trên người Đại Thiên Sư.





Có trò vui rồi đây!





Sau khi nhận ra điều này, hắn lại triệu hồi khí huyền hoàng, ém trên kiếm Long Uyên rồi đuổi chém Đại Thiên Sư khắp nơi. Hắn không quan tâm có thể làm lão ta bị thương đến mức nào, với khả năng của hắn thì cũng không thể giết chết được Đại Thiên Sư trong thời gian ngắn, đánh bại thì dễ nhưng giết thì khó, chỉ cần có thể phá được ánh sáng kỳ lạ đó thì chuyện gì cũng dễ nói, có thể mượn tay vua Man, tiêu diệt lão ta.





Đúng vậy, khí huyền hoàng rất hữu dụng.





Ánh sáng kỳ lạ của Đại Thiên Sư đã bị thủng khắp nơi.





Lão ta chạy rất nhanh, thần tốc như Triệu Bân mà cũng không thể bắt kịp được.





Các cao thủ nước Tiểu Nhật đứng xem đến mặt mày tái mét.





Cơ Ngân mạnh đến đâu mà lại đuổi đánh Đại Thiên Sư suốt cả quãng đường dài cơ à! Phải biết rằng, Đại Thiên Sư không phải cảnh giới Chuẩn Thiên đỉnh cao bình thường, lão ta có tu vi lùi từ cảnh giới Thiên Võ xuống, sao lại đánh không lại cảnh giới Địa Tạng?





“Đánh không lại là phải thôi.”





Thương Khung vuốt râu, lão ta là khán giả trung thực.


Tên nhóc Triệu Bân đó có thực lực thâm hậu lắm, không có huyết mạch đặc biệt cũng có thể đánh nhau với cảnh giới Chuẩn Thiên đỉnh cao nên càng không cần nói đến lúc có huyết mạch đặc biệt hỗ trợ. Không phải nói quá nhưng hiếm có ai dưới cảnh giới Thiên Võ mà hạ được Triệu Bân, nếu như tên nhóc này mà sinh ra cùng thời của bọn họ thì có thể tranh cao thấp với cả ma quân bất diệt.





Giết!





Các cao thủ nước Tiểu Nhật không thể nhịn thêm nữa, ào ào chạy qua hỗ trợ.





Ánh mắt Triệu Bân rực sáng, hắn không đánh ai hết, chỉ nhằm vào mỗi Đại Thiên Sư, ai bảo lão ta có thể điều khiển được vua Man làm gì, nhìn về phía sau, vua Man còn đang cầm rìu chiến, đuổi đánh hắn nữa mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK