Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói đến pháp sư hắn lại tức đến lạ, cứ nhớ tới tay pháp sư tà ác kia.





Một người đi thắp nhang bái lại phần mộ tổ tiên.





Một kẻ thích hoa Cực Lạc.








Cái bẫy siêu to khổng lồ như thế, cuối cùng vẫn khiến hai người họ rơi vào.





Vút!





Khi đang nói chuyện thì cuồng phong đã ập tới, cuốn thành kiếm khí.






VietWriter.vn



Nếu không muốn bàn đến sự khác biệt về cấp bậc thì kiếm khí đó cực kỳ sắc bén, nếu ai trúng phải một cái chắc sẽ bị bổ làm đôi như dưa hấu.





“Cảnh giới Địa Tàng”.





Sắc mặt Triệu Bân và Phượng Vũ đều trở nên nặng nề, quay lưng vào nhau, dùng hết sức để cầm kiếm chém phá cảnh giới của pháp sư, đó là võ tu Địa Tàng hàng thật giá thật, dù rằng chỉ là tầng thứ nhất, dù pháp sư không giỏi chiến đấu thì cũng là đối tượng mà bọn họ không đủ sức để chống lại.





“Đúng là đẹp không sao tả xiết”.





Nhìn sang pháp sư, vẫn cực kỳ nhàn nhã tìm một chỗ ngồi thoải mái, lấy tẩu thuốc ra bắt chéo chân hút phì phì, sương khói bay lượn xung quanh cứ như đang tu tiên, giơ cái tay thôi cũng lười, chỉ cần một trận pháp là đủ để giải quyết hai người bên trong.





Đúng vậy.





Cái bẫy này của lão ta khiến Triệu Bân và Phượng Vũ cực kỳ vất vả.





Không bàn đến linh cảm của Phượng Vũ, cả thiên nhãn của Triệu Bận cũng không thể nhìn xuyên qua màn sương mù, trong tầm mắt chỉ có kiếm khí, không phải là một hai đường mà là một đống!





Một khi không đỡ được thì sẽ bị bổ.





“Đi”.





Triệu Bân thông linh Đại Bằng, mang theo Phượng Vũ nhảy lên.





Gào!





Đại Bằng giương cánh, bay vọt lên trời.





“Thú thông linh khá đấy”.





Pháp sư khẽ nhếch miệng, rít một hơi thuốc rồi lại dùng một tay tạo ấn quyết.





Bỗng nhiên, những quả cầu lửa xuất hiện đầy trên trời, đang lao xuống.





Thường thì quả cầu lửa của pháp sư cũng không mạnh lắm, chỉ dùng để đánh hỗ trợ mà thôi, nhưng người này thì lại hoàn toàn khác, tuy chỉ là quả cầu lửa bình thường thì cũng có thể diệt võ tu, vấn đề ở đây là số lượng của nó nhiều đến mức da đầu con người ta phải run lên.





“Mở khiêng”.





Triệu Bân dùng chân nguyên để bảo vệ mình với Đại Bàng.



Phượng Vũ cũng không nhàn nhã, bắt đầu khởi động chân nguyên để rót vào khiêng bảo vệ, đó không phải là quả cầu lửa bình thường, một khi bị đánh trúng thì kết cục sẽ không tốt lắm đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK