Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói chém là chém ngay, các thị vệ không chút nương tình, một đao xuống dưới là đầu lìa khỏi cổ.





Triệu Bân không nhìn mà lẻn vào trong tẩm cung.





Đập vào mắt hắn là cả đám phi tần dịu dàng quý phái đang quỳ bên ngoài phòng của hoàng đế.





Triệu Bân xem mà thổn thức. Không hổ là hoàng đế, chắc tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần đều đã ở đây hết.





Về điểm này thì Long Chiến không thể bì lại được.





Nhưng có một thứ, Nguyên Không không bằng được Long Chiến.





Vợ nhiều thì có tác dụng gì? Bất cứ ai có mặt ở đây đều không thể sánh bằng sắc vóc của hoàng phi Vũ Linh.





Cả thế giới đều phải công nhận bà ấy là đệ nhất mỹ nữ của Đại Hạ.





Nguyên Không gọi các phi tần đến không phải để mở cuộc họp mà là để giải tỏa.





Tối nay Đại Nguyên tổn thất nặng nề, vừa lúc bắt quả tang phi tử và hoàng tử vụng trộm, ông ta đã tức điên trong lòng nên phải giải tỏa thôi. Sự thật đúng là như vậy, áp tai vào vách tường là có thể nghe thấy rất rõ tiếng phụ nữ rên rỉ và tiếng đàn ông thở dốc, long sàng kẽo kẹt không ngừng, cực kỳ có nhịp điệu.





Chuyến này không uổng công!





Triệu Bân nói một câu thấm thía, sau đó hắn xuyên tường, nhẹ nhàng đi vào phòng.





Đập vào mắt là cảnh hót hòn họt, chẳng khác gì tường thuật trực tiếp.





Lúc này, đến cả Tú Nhi đang chiến đấu với nguyền rủa cũng trở nên tỉnh táo, chờ mỗi cảnh đấy để lấy tinh thần.





“Ai?”





Nguyên Không có cảm ứng cực nhạy, ông ta đột nhiên đứng dậy.





Triệu Bân lại khá thản nhiên, hắn đã ngồi xuống bàn, lấy vò rượu ra, cầm ly lên rồi tự rót tự uống.





“Ngươi… là Cơ Ngân?”





Nguyên Không vừa bước xuống giường, hai mắt trợn trừng, chân lùi ra sau, ánh mắt đầy vẻ không sao tin nổi. Rốt cuộc tên này là quái thai gì vậy? Thế mà vẫn còn sống được sao, đến cả trận tru sát cấp tiên mà cũng không tiêu diệt được hắn à?





Thực tế thì tiên trận có thể diệt Triệu Bân.





Nhưng tiền đề là phải đánh trúng hắn mới được.





“Đi cùng vãn bối một chuyến nào”.





Lần này Triệu Bân lại dùng đến câu đó.


Hoàng đế Đại Nguyên đâu rảnh mà trả lời hắn mà quay đầu bỏ trốn ngay, ông ta hét lên thất thanh trong đêm tối “hộ giá”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK