Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Con rối cảnh giới Thiên Võ mà ông ta đang điều khiển đột nhiên mất kết nối với ông ta.





Mất kết nối là phải rồi!





Đây là câu trả lời của Triệu Bân.





Đọa Tiên Vân Hải nổi tiếng là đáng sợ, đó đâu phải là chuyện giỡn chơi, hắn tưởng dùng con rối xác chết thì có thể dò đường thuận lợi sao? Mơ đẹp nhỉ? Lang thang xung quanh thì còn được, nếu dám vào sâu bên trong là sẽ bị lạc ngay, đến cả cảnh giới Thiên Võ như môn chủ La Sinh Môn cũng bị khống chế tu vi, việc mất liên lạc chẳng phải chỉ là chuyện bình thường thôi sao?





Keng!





Triệu Bân chuyển động, lập tức xuất kiếm.





Khả năng cảm ứng của ông già áo đen không tệ, tên này giật mình.





Ngặt nỗi, Triệu Bân dùng thuấn thân tuyệt sát, dù có cảm giác được thì cũng không né được, ông ta bị chém trúng ngay tại chỗ, kiếm chọc thủng đan điền, tu vi cảnh giới Chuẩn Thiên cũng theo đó mà tiêu tan.





A…





Tiếng kêu thảm thiết vang lên thất thanh.





Triệu Bân rút kiếm lại, ông già áo đen ngã khụy, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào Triệu Bân. Ông ta có thể nhận ra được thuấn thân tuyệt sát thì đương nhiên cũng có thể nhận ra thân phận của Triệu Bân, chắc chắn là Thánh tử Thiên Tông, sao hắn lại ở đây? Trước đó ông ta hoàn toàn không phát giác ra nên mới bị đâm mà không kịp trở tay, đến cả cơ hội xuất chiêu cũng không có là đã bị đánh thành người tàn phế ngay.





Triệu Bân đưa tay ra, đặt lên đầu của ông ta, cưỡng chế dùng thuật soát hồn.





Hắn vừa soát thì bất giác nhíu chặt mày, từ trong ký ức của người này, hắn đã nhìn thấy được một tin thú vị, đó là thông tin gì? Tin tức ám sát… Ám sát ai cơ? Ám sát Cơ Ngân – chính hắn. Mà người mời người thuê lại đúng là kẻ thù cũ Vương Dương – Thánh tử Ma quật





“Hắn ta vẫn còn sống sao?”





Triệu Bân lẩm bẩm, ánh mắt vô chừng.





Trước đây, lúc ở di chỉ Ma vực, hắn đã đánh Vương Dương thành tro rồi mà.





Không ngờ hắn ta lại còn sống.





Từ đó có thể thấy, người trước đây vào di chỉ Ma vực vốn không phải là Vương Dương thật sự mà chỉ là phân thân ma mà thôi, còn bản thân hắn ta lại đang nấp ở chỗ khác để tu luyện. Để giết chết mình, Vương Dương đúng là không tiếc tốn tiền tốn bạc để mời Thi tộc đến giết hắn.





Nếu không phải vì tình cờ gặp được thì đến giờ hắn vẫn còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra.





E rằng Vương Dương cũng không ngờ sát thủ mà mình tốn cả đống tiền mời về lại bị “mục tiêu” này giết chết khi vừa mới chạm mặt.





Phụt!





Triệu Bân vung kiếm, chém vào ông già áo đen.





Hắn đã biết Vương Dương vẫn còn sống, nhưng đáng tiếc là trong ký ức của người này lại không có bí mật cụ thể của Vương Dương, chẳng hạn như sào huyệt của Ma quật ở đâu, hay Vương Dương thật sự đang ở đâu.





Vì vậy hắn phải tìm ra Vương Dương thật nhanh thôi!





Triệu Bân quá hiểu tính của tên này, từ khi Vương Dương luyện Bất Diệt Ma Thân quyết thì hắn ta càng đáng sợ hơn, chính hắn cũng là người bị cuốn theo vào vòng nhân quả đó, không thể tránh thoát trách nhiệm khỏi những trận giết chóc đẫm máu do Vương Dương gây ra.





Hắn nghĩ vậy thì đi nhanh hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK