Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là một dãy núi nguy nga hùng vĩ với núi non trùng điệp giống như một con rồng khổng lồ đang nằm, tổ tiên đã đặt tên cho nó là núi Thương Long, nó đã sừng sững nằm đây biết bao nhiêu năm tháng, chứng kiến biết bao nhiêu tang thương năm tháng, bây giờ lại nhuộm đỏ huyết quang, đại quân của vương triều Hắc Long đã bao vây nơi này.





"Bắt Long Chiến, đạp đất phong vương".





Những tiếng gầm rống liên tục vang lên ở bốn phía.





Những lời này giống như ma chú khiến cho đại quân của vương triều Hắc Long phát điên công phạt núi Thương Long bởi vì hoàng đế Đại Hạ đang ở trong đó. Chiến lực của Long Chiến có thể không đáng là gì nhưng ông ta là hoàng đế của Đại Hạ cho nên có ý nghĩa vô cùng quan trọng.





Nếu như có thể bắt được Long Chiến thì đối với Đại Hạ mà nói chính là đả kích cực nặng.





"Muốn chiến thì cứ tới đây".





Trong núi có tiếng quát lớn truyền ra.





Đó chính là tiếng quát của Long Chiến, ông ta đang đứng sừng sững trên đỉnh núi.





Ông ta là một đại hán tử, là một hoàng đế cương liệt, trong thời gian này hẳn là đã trải qua không ít lần huyết chiến khiến cho áo giáp bị tàn phá và nhuộm đỏ màu máu. Từ khi Đại Hạ lập quốc cho đến nay thì ông ta là vị hoàng đế đầu tiên đích thân ra chiến trường.





Bởi vì ông ta trấn thủ Đại Hạ ngự long quân trấn thủ biên quan phía bắc khiến cho binh lực của biên quan phía bắc trở nên hết sức hùng mạnh mới chống đỡ được sự tấn công dồn dập của quân địch trong suốt nửa năm. Hoàng đế của vương triều Hắc Long vô cùng tức giận, trước sau điều động tổng cộng trăm vạn hùng binh mới có thể công phá biên quan, lúc này binh lực hai bên đã cách quá xa, ngự long quân bị phá tan tác, cuối cùng bị vây ở núi Thương Long.





"Bệ hạ, xin hãy phá vòng vây rời đi!"





Thống soái ngự long quân đã nói lời này không biết bao nhiêu lần, tuy biết rằng hi vọng xa vời nhưng ngự long quân vẫn sẽ liều chết để mở ra cho hoàng đế một con đường máu. Thắng bại là chuyện bình thường của nhà binh, đợi Long Chiến trở về Đế Đô thì biết đâu Đại Hạ lại có cơ hội quật cường một lần nữa.





"Không đi".





Long Chiến mỏi mệt cười, ánh mắt hết sức kiên định, ông ta đã đến đây thì cũng không tính ngày trở về.





Tất cả tướng sĩ ngự long quân cũng đều có sự kiên định này, mang trên vai chấp niệm bảo vệ quốc gia.





"Bắt Long Chiến, đạp đất phong vương".





Tiếng gầm rống lại một lần nữa vang lên ở khắp nơi.





Nếu núi Thương Long là một tòa thành thì đại quân vương triều Hắc Long giờ phút này đang công thành, bóng người mênh mông tràn lên như sóng lớn đen kịt đang chậm rãi nuốt chửng từng tấc đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK