Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày càng có nhiều người nhảy lên đảo tụ thành một đám đông lớn đứng chỉ trỏ, không ai dám hành động thiếu suy nghĩ vì sợ Lâm Nhung sẽ bị thương, không thể trêu vào kẻ bắt cóc tống tiền nhưng cũng không thể trêu vào đảo Thượng Dương, chỉ cần tập trung hóng hớt là được. Cho đến tận lúc này cũng không ai có thể nhìn ra được lai lịch của Triệu Bân, thậm chí đối phương là nam hay nữ bọn họ cũng không xác định được bởi vì hắn đã dán kín bùa che lấp trên người.





"Tám phần là Cơ Ngân".





Mấy lão già đứng bấm bấm đốt tay giả bộ tính toán rồi nói.





Những suy đoán của bọn họ đã khiến cho rất nhiều người phải sờ sờ cằm suy nghĩ.





Nói thật ra bọn họ đều có suy nghĩ giống nhau, lá gan của Thánh tử Thiên Tông đúng là vô cùng lớn, ngay cả hoàng đế Đại Nguyên mà hắn còn dám bắt trói thì càng đừng nói đến chuyện bắt cóc tống tiền, hắn hoàn toàn có năng lực này.





"Sao có thể như vậy được? Đại Hạ cùng Nam Vực đã đình chiến, sao Cơ Ngân còn dám ngang ngược ở đây?"





"Nói vậy cũng có lý, Cơ Ngân cũng không thù không oán với Thượng Dương chân nhân, chuyện này chắc chắn là do kẻ thù của lão ta làm".





"Theo lão phu thấy thì nhất định là do các vương triều khác giở trò, muốn khơi mào cuộc chiến giữa Nam Vực và Đại Hạ".





Những người vừa lên tiếng đều là bậc thầy diễn xuất.





Trong đám đông đang đứng hóng hớt bên dưới cũng có không ít cường giả của thành Thiên Thu được cài vào, phụ trách làm rối loạn lòng người, đứng phân tích nghe hết sức đạo lý, cho dù toàn là chuyện ba xạo nhưng vẫn lan truyền khắp nơi, rửa sạch hiềm nghi cho Triệu Bân cùng Đại Hạ, bởi vì giai đoạn này thực sự không thích hợp để gây chiến với Thượng Dương.





"Thượng Dương chân nhân đến rồi".





Không biết là ai đã lên tiếng khiến cho thế nhân đều ngoái đầu nhìn lại.





Lọt vào trong tầm mắt chính là mây mù cuộn trào, còn chưa nhìn thấy Thượng Dương thì đã thấy sát khí mãnh liệt tràn tới, đứng từ xa cũng có thể cảm nhận được sát ý đáng sợ, thậm chí ngay cả cơn gió thổi tới cũng lạnh như băng.





Thấy vậy, tất cả mọi người đều lùi lại.





Ai cũng biết Thượng Dương chân nhân đã phẫn nộ đến mức nào, cho nên mới nói tốt nhất thì nên tránh xa lão ta một chút, rất có khả năng Thượng Dương chân nhân lần này sẽ đại khai sát giới khiến cho bọn họ vô tình bị thương, cho dù có đi hóng hớt thì cũng phải mang theo đầu óc.





"Lão ta đúng là đáng sợ".





Triệu Bân liếc mắt nhìn, hắn rất coi trọng khí thế của Thượng Dương lão cẩu, lão ta không phải là cường giả Thiên Võ bình thường, thực lực này hoàn toàn có thể tranh cao thấp với Hồng Uyên, cường giả Thiên Võ mạnh nhất Nam Vực đúng là có đủ nội tình để sánh vai với thiên hạ đệ nhất.


"Kẻ nào?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK