Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bốn lão già này rất xuất sắc, nếu hợp lực có thể dùng tới đại trận soát hồn. Tử Y Hầu có thông đồng bán nước hay không, hắn không biết, nhưng hành vi chắc chắn không sạch sẽ. Nếu hôm nay đã dùng tới “chấp pháp công bằng”, vậy thì vài tội danh nào đó cũng đủ cho Tử Y Hầu nghẹn họng rồi. Chỉ cần vài tội danh nào đó, lão không còn tư cách làm thống soái của hoàng ảnh vệ nữa. Nếu không còn tư cách làm thống soái hoàng ảnh vệ, lão cũng không còn tư cách thẩm vấn hắn, càng không đủ tư cách tống hắn vào Hình Tháp.





Bẫy trùng bẫy ấy mà!





Ngươi biết đào bẫy, ta biết phá bẫy, xem đạo hạnh của ai cao hơn.





Bốn vị pháp sư hộ quốc ho khan, sao tự dưng lại lôi họ vào.





“Cơ Ngân, ngươi thích chết à!”





Tử Y Hầu đột ngột hét lên, lão không kìm nén được lửa giận nữa, cố gắng ra tay định giết Triệu Bân.





Thấy vậy, Dương Huyền Tông và những người khác cũng rục rịch.





Nhưng có người còn nhanh nhẹn hơn họ, chưa gì đã chặn trước mặt Triệu Bân, toàn là cao thủ Chuẩn Thiên, số lượng áp đảo, bối phận ngang hàng với Hồng Uyên, đồng thời còn là dòng chính của Quỷ Minh, Vô Mi Đạo Nhân và lão tổ U Huyền. Ở Đế Đô, họ nắm giữ các chức vụ quan trọng, ít nhiều gì cũng có binh quyền.





Họ nhảy ra khiến người trong thiên hạ thấy bất ngờ.





Dòng chính của ba cao thủ Thiên Võ lại giúp Thánh Tử của Thiên Tông giải vây, đây là lương tâm mách bảo à?





Đáp án là phủ định.





Dòng chính của ba cao thủ Thiên Võ không rảnh rỗi tới vậy đâu. Sở dĩ họ giúp Triệu Bân vì cũng có tính toán, tên ngu cũng biết, Cơ Ngân vào Hình Tháp thì đừng hòng chui ra. Chuyện khác không bàn đến, nhưng Tử Y Hầu sẽ cướp thánh thú Kỳ Lân của Cơ Ngân. Đây là chuyện tốt, họ sẽ không để Tử Y Hầu được lợi.





Cấp trên đã dặn rồi, tìm thời cơ cướp thánh thú.





Nếu Cơ Ngân bị áp giải vào Hình Tháp thì còn cướp cái gì nữa.





Nếu Tử Y Hầu trở thành túc chủ của Kỳ Lân, lão có thể đối đầu trực diện với cao thủ Thiên Võ. Đợi khi chiến tranh kết thúc, họ muốn cướp lại cũng khó lắm. Tuy rằng họ cũng muốn Cơ Ngân chết, bởi vì tiềm lực của tên này quá kinh khủng, nhưng hắn chết cũng phải chọn chỗ mà chết! Chết ở bên ngoài thì không sao, tuyệt đối không thể chết trong Hình Tháp.





Suy cho cùng, họ vẫn muốn lấy thánh thú.





Tử Y Hầu bị đẩy lùi, lão bỗng nghiến răng nghiến lợi: “Các ngươi…”





“Nóng lòng muốn động thủ như thế, là định giết người diệt khẩu à? Không làm chuyện chột dạ thì sợ gì quỷ tới tìm, có thông đồng bán nước hay không, chỉ cần soát hồn một phen là biết rõ thôi”, ba nhánh chính của cao thủ Thiên Võ cười khẩy. Định tống Cơ Ngân vào Hình Tháp, định lấy trộm thánh thú Kỳ Lân, tưởng bọn ta là đồ trang trí à?





Keng!





Đáp lại lời họ là tiếng kiếm ngân.





Tử Y Hầu giận dữ, mặt mũi vặn vẹo, thanh kiếm trên tay cũng rung lên bần bật.





Lão xách kiếm ra cũng được thôi, nhưng hoàng ảnh vệ xung quanh cũng đồng loạt tiến lên và rút binh khí ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK