Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lần sau đừng phun lên mặt ta”.





Triệu Bân nói rồi lau bớt rượu trên mặt.





Do hắn mở miệng ra làm ai nấy chết sững khiến Nhan Như Ngọc giật mình, phun hết rượu lên mặt hắn. Chẳng trách hắn là Thánh Tử của Thiên Tông, đúng là hảo hán, một hơi tăng giá thêm ba tỷ, trước giờ chưa từng có tiền lệ.





“Đạo hữu, ngươi nói năm tỷ đấy ư?”, Túy Lão dò hỏi.





Lão ta phải xác nhận ra, nếu nghe nhầm thì chẳng khác nào trò cười.





“Ừm”, Triệu Bân khẽ gật đầu.





Úi!





Túy Lão hít vào một hơi thật sâu.





Lần này phát tài rồi.





Lần này các chủ của lão ta sẽ vui đến nở hoa mất.





“Có ai còn tăng giá nữa không”.





Vài giây sau, Túy Lão mới ho khan một tiếng vì bản thân đã hơi thất thố.





Khi nói câu này, lão ta ngó lơ tất cả mọi người, chỉ nhìn về phía nhã gian của Cát gia ở tầng ba.





Giống như lão ta, mọi người cũng nhìn về phía đó, phen này các vị thiếu chủ gặp được đối thủ rồi.





“Ta ngờ rằng hắn không có nhiều tiền vậy đâu!”, Cát Dương nghiến răng nghiến lợi nói.





“Ý của thiếu chủ Cát gia là…”, Túy Lão buột miệng tiếp lời.





“Tất nhiên phải kiểm tra túi tiền của hắn”, trưởng lão Cát gia điềm tĩnh đáp: “Nếu hắn có năm tỷ, ta đây sẽ không nói gì, nếu không có, vậy là ngông cuồng gây rối trật tự của buổi đấu giá, phải giết!”





“Ý của vị đạo hữu đây thế nào?”, Túy Lão mỉm cười nhìn Triệu Bân.





“Sao cũng được”, Triệu Bân mỉm cười thờ ơ: “Nhưng, lão phu có một điều kiện”.





“Ồ?”





“Chỉ cần Cát Dương từ bỏ, ta sẽ phô trương tài lực. Nếu ta không có năm tỷ, muốn chém muốn giết tùy ý Đấu giá các”, Triệu Bân mỉm cười. Muốn chơi tâm kế với hắn, ngươi còn non và xanh lắm.





Trước kia, khi tham gia đấu giá ở thành Vong Cổ, Hoa Đô cũng từng yêu cầu tương tự.





Nhưng muốn thấy túi tiền của hắn đâu dễ đến thế.





Ngươi có mưu, ta có kế.





Lần đó hắn thực sự không có tiền mới hù dọa Hoa Đô thôi.





Nhưng lần này khác rồi, hắn có hơn mười tỷ cơ mà? Ai sợ ai chứ!





Chủ yếu nhất là, hắn biết hạn mức của đối phương.





Biết người biết ta, không trận nào thua được.





“Yêu cầu này không quá đáng”, nhiều lão tiền bối vuốt râu.





Vô duyên vô cớ kiểm tra túi tiền của người ta, ngươi lợi hại gớm nhỉ!





Muốn kiểm tra cũng được, muốn nhìn chân tướng cũng ổn thôi, ngươi từ bỏ đấu giá đi!





“Thiếu chủ Cát gia, ngươi nghĩ thế nào”.





Túy Lão bưng chén trà, cất tiếng hỏi rất tùy ý.





“Tiểu hữu đừng sợ, từ bỏ đi thôi!”





“Lão phu không tin, chẳng lẽ hắn có năm tỷ thật?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK