Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trải qua hai trận chiến tổn thất trăm vạn đại quân, nguyên khí của Đại Nguyên cũng bị tổn thất nặng nề, không thể tiếp tục tây tiến được nữa, chỉ có thể siết chặt binh lực hết sức, rời khỏi liên minh thôn tính Đại Hạ. Một nửa binh lực của toàn bộ Đại Nguyên đã bị thiên kiếp đánh diệt, còn có thể thôn tính nước khác bằng cách nào nữa? Đã không thể tiếp tục thôn tính nước khác mà còn phải hết sức chật vật để bảo vệ quốc gia.





Phải biết rằng các vương triều khác đang như hổ rình mồi dòm ngó Đại Nguyên.





"Phải giết chết Cơ Ngân bằng bất cứ giá nào".





Đây chính là mệnh lệnh của hoàng đế Đại Nguyên.





Cho dù không thể thôn tính Đại Hạ được nữa thì cũng không có nghĩa là lão ta sẽ bỏ qua cho Cơ Ngân.





Một nhóm sát thủ khác lại từ biên quan của các quốc gia thâm nhập vào Đại Hạ.





Ngoài sát thủ của các quốc gia ra thì còn có người của La Sinh Môn phái đi, trong đó toàn là cường giả Chuẩn Thiên.





Ha… hắt xì!





Đêm đó, Triệu Bân không biết đã hắt xì bao nhiêu lần.





Quá nổi tiếng cũng không phải là chuyện gì tốt, chỉ một mình hắn mà bị quá nhiều người "nhớ thương", chẳng hạn như tám vương triều lớn cùng với những kẻ thù cũ của hắn. Hắn lập được công lớn như vậy, những kẻ đó chắc chắn đã tụ tập lại nguyền rủa hắn, nói không chừng còn đang lập đàn làm phép cầu cho hắn mau chóng bị tru diệt.





...





Sáng sớm, nắng ấm tràn xuống biên quan.





Cảnh tượng đêm nay ở biên quan hết sức đặc biệt.





Trên tường thành phần lớn đều là tướng sĩ Đại Hạ đang ngồi xếp bằng.





Bên ngoài thành sương mù đẫm máu, tuy rằng không nhìn thấy bóng dáng quân địch nhưng vẫn có thể mơ hồ trông thấy một vài do thám của quân Đại Nguyên đang ẩn thân trong núi rừng quan sát nhất cử nhất động của quân Đại Hạ.





Hai trận thiên kiếp tàn sát trăm vạn đại quân.





Hiện giờ Đại Nguyên đã không thể dụng binh được nữa, chỉ nơm nớp lo sợ quân Xích Diễm Đại Hạ sẽ đột nhiên tấn công ngược trở lại.





Trên thực tế thì quân Xích Diễm Đại Hạ không có ý tưởng này.





Trải qua những trận đại chiến liên miên, tất cả tướng sĩ đều đã rất mỏi mệt. Bây giờ ngoại trừ biên quan đông nam thì các biên quan lớn khác đều đang diễn ra chiến sự, đây chính là điểm mấu chốt. Nếu như các người không chọc vào Đại Hạ thì tốt, nhưng nếu như dám chọc vào Đại Hạ một lần nữa thì chiến loạn sẽ lại xảy ra. Lúc này nghỉ ngơi dưỡng sức mới là chuyện chính, Đại Hạ vẫn còn phải vượt qua sự vây công của các vương triều khác.





Còn có một nguyên nhân khác chính là Cơ Ngân.





Nếu như tiếp tục đánh thì Đại Hạ sẽ không còn cường giả để bảo vệ hắn.





Nếu như không cẩn thận thì có khi toàn quân còn bị diệt.





"Đáng ra phải đến rồi".





Nữ soái đứng trên tường thành lẩm bẩm không ngừng.





Chẳng lẽ cường giả mà Thiên Tông phái tới đón Cơ Ngân đã lạc đường rồi hay sao? Hơn một tháng cũng chưa thấy bóng dáng?





Bên phía Thiên Tông cũng có chung một thắc mắc.





Hắc Huyền lão đạo và Bạch Huyền lão đạo được cử ra biên quan đông nam còn sớm hơn sát thủ của các quốc gia khác.





Bây giờ đại chiến đã kết thúc nhưng bọn họ vẫn chưa tới, chẳng lẽ đã xảy ra biến cố giữa đường.





Hai bên đều đoán không sai.





Hai người bọn họ đã lạc đường.





Trên đường đi cũng gặp phải biến cố.





Trên sa mạc mênh mông vô tận, Hắc Huyền cùng Bạch Huyền vừa đi vừa mắng chửi, bọn họ đã làm biết bao nhiêu cách mà vẫn không thể tìm được lối ra trên cái con đường quái quỷ này, thật sự quá khủng khiếp.





Bên trong doanh trướng, Triệu Bân khoanh chân ngồi yên lặng.











Liên tục bị thiên kiếp đánh, thân thể của hắn đã tràn đầy thương tích.





Cũng may hắn có nội tình đủ hùng hậu, chuyện khôi phục chỉ là vấn đề thời gian.





"Này, dán thêm một lá đi".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK