Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Công Tôn Hóa nhìn ra ngoài thành rồi lại nhìn sang ông già áo đen.





Đâu cần tên này phải nói, ông già áo đen cũng đã nhìn thấy rồi, ông ta chau mày.





Bọn này là chó hay sao đấy, đánh hơi tin tức nhanh thật.





Đấy chẳng phải là dấu hiệu tốt gì! Đoàn người nối đuôi nhau không ngừng đổ về, số lượng nhiều hơn ông ta dự đoán, tán tu và các thế lực hạng hai hạng ba còn đỡ, nếu như các gia tộc siêu lớn cũng tham gia vào thì rắc rối to rồi.





Nói đến là đến ngay.





Nhìn về bầu trời phía xa, mây mù cuồn cuộn, chim biển hót vang, trên mỗi con huyết điêu đều có một người đứng, người yếu nhất cũng là cảnh giới Địa Tạng tầng tám, người dẫn đầu là một ông già mặc áo vàng kim.





Đó là nhà họ Cát.





Lão tổ Cát gia đích thân đến, không biết có bao nhiêu cao thủ cùng đến, Cát Dương cũng có trong số đó.





Ầm! Bùm.





Tiếng nổ không ngừng vang lên trên không trung, sau lưng Cát gia là từng tảng mây máu phủ khắp trời đất, cuốn theo cả mùi máu tanh khiến người ta muốn nôn, sát ý nồng nặc, Huyết Y Môn đã xuất hiện, thế trận còn hùng hồn hơn cả nhà họ Cát.





Bọn họ đến rồi thì sao thiếu được tộc xác chết.





Nói đến thế trận thì tộc xác chết là lớn nhất, mặc dù không có nhiều người nhưng tất cả đều là cảnh giới Chuẩn Thiên, tổng cộng có hơn mấy chục người.





Nhưng người đời đều biết, mỗi tên cảnh giới Chuẩn Thiên của Thi tộc đều có hai xác sống cảnh giới Chuẩn Thiên, tính ra thì thế trận của bọn họ càng đáng sợ hơn, trời mới biết bọn họ có còn âm thầm giấu người đằng sau nữa không.





Nhà họ Nhan cũng đã đến.





Chỉ có điều không lộ diện mà thôi.





“Sao lại đụng chạm đến Công Tôn gia thế không biết!”, Nhan Như Ngọc cũng có mặt, cô ta nấp trong đám đông, sau khi tham gia hội đấu giá, cô ta đã không về nhà, khi nghe được tin tức này thì đã chạy thẳng đến đây.





“Thánh nữ, không được lỗ mãng!”. Các trưởng lão của nhà họ Nhan đều nói.





“Ta biết!”





Nhan Như Ngọc vừa nói vừa chửi thầm Triệu Bân trong bụng. Về nhà với ta khó đến vậy sao? Ta cũng đâu có ăn thịt ngươi, giờ thì hay rồi, bị Công Tôn gia vây ở đây rồi, mọc cánh cũng khó thoát.





“Cơ Ngân có mặt mũi thật!”





“Có ai nói không phải đâu! Có biết bao nhiêu gia tộc lớn kéo đến!”





“Dù Đại Hạ có muốn cứu thì cũng khó lòng cứu được!”





Bên ngoài thành không ngừng chậc lưỡi, đúng là tên nhóc đó đi đến đâu là náo nhiệt đến đó.











Hôm nay thành Lạc Nhật nổi đình nổi đám khắp Nam Vực rồi.





Chắc có người sẽ hỏi là Công Tôn gia không sợ bị Hồng Uyên trả thù sao?


image.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK