Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Vua Âm Nguyệt bá thiên tuyệt địa ngày xưa lại an táng ở nơi núi rừng vắng vẻ này, nếu không chính mắt nhìn thấy thì y cũng không dám tin.





"Nhất định là có bảo vật ẩn giấu".





Thủy phán quan nói xong liền đi xung quanh xem xét.





Vua Âm Nguyệt tuy là vua mất nước nhưng cũng là một cường giả Thiên Võ hàng thật giá thật. Vào thời đại của ông ta thì ông ta hoàn toàn xứng đáng trở thành thiên hạ đệ nhất. Nói trong mộ của ông ta không có bảo bối ẩn giấu thì ngay cả quỷ cũng không tin.





"Cho dù có thì cũng đã bị Cơ Ngân lấy đi mất rồi", Hỏa phán quan nói nhưng vẫn tiếp tục tìm kiếm.





Đúng là hai tên sát thủ có chí lớn.





Không bắt được người liền ngay lập tức nổi lên máu tầm bảo.





"Có lẽ vẫn còn thứ gì đó sót lại", Thủy phán quan nói.





Y vừa dứt lời thì đầu cũng đã rơi xuống đất, bị một thanh kiếm chém ngang rất ngọt, cái đầu lăn xuống đất vẫn có thể nhìn thấy thân hình đang đứng của mình, trong ánh mắt t lộ ra sự kinh hãi không thôi, y chính là Thủy phán quan! Y là sát thủ giỏi nhất, sao có thể bị giết bởi một kiếm tuyệt sát?





Người ra tay chính là Triệu Bân vừa thi triển thuật triệu hoán ngược lại phóng thẳng về cổ mộ, sau đó lẻn vào tìm vị trí tốt nhất để tiếp tục thi triển Thuấn Thân Tuyệt Sát.





Đã là cá lọt lưới thì không có lý do gì để cho chúng tiếp tục sống sót. Nếu như bị hai sát thủ này theo chân thì hắn ngủ cũng không yên giấc.





Nếu U Lan có ở đây lúc này thì chắc chắn sẽ khiếp sợ không thôi.





Thủy phán quan của La Sinh Môn lại có thể bị giết như thế này.





Nếu như môn chủ La Sinh Môn biết được tin này thì không biết sẽ còn phiền muộn đến mức nào.





"Ai?"





Hỏa phán quan quát lớn, nhìn thấy đầu của Thủy phán quan rơi xuống đất thì tinh thần cũng run lên.





Đó là đồng đội tốt nhất của y, cũng là một cường giả Chuẩn Thiên hàng thật giá thật, thế mà nói chết liền chết?





"Nhãn giới của tiền bối chẳng lẽ lại không nhìn ra đây là Thuấn Thân Tuyệt Sát sao?", Triệu Bân định thân, giống như một bóng ma lúc này mới lộ ra khuôn mặt.





"Cơ Ngân?"





Hỏa phán quan thấy vậy thì bất giác lùi một bước, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.





Cái tên này thật sự xuất quỷ nhập thần, lúc trước trong chớp mắt liền bốc hơi, không ngờ bây giờ trong chớp mắt liền có thể quay trở lại mà bọn chúng không hề phát hiện, Thánh tử Thiên Tông đâu chỉ là yêu nghiệt, hắn còn quỷ dị đến không tưởng! Khó trách các vương triều phái đến nhiều sát thủ như thế cũng không thể giết được hắn.





"Tám vương triều lớn đã chi bao nhiêu tiền để thỉnh hai người tới đây?", Triệu Bân rút kiếm đứng nhìn, mỉm cười hỏi Hỏa phán quan.





Thành thật mà nói, hắn thật sự rất tò mò về chuyện này.





Chờ lần sau hắn cũng sẽ chi tiền thuê mấy sát thủ chạy đến tám vương triều lớn ám sát, để cho bọn họ phải nhớ về hắn lâu dài hơn.





Chỉ là hắn đang không biết với tài lực của hắn thì có thể thuê được sát thủ như Thủy Hỏa phán quan hay không.





Cường giả Chuẩn Thiên đỉnh phong, giá cả chắc chắn không hề thấp.





Keng!





Đáp lại Triệu Bân chính là một kiếm chém tới của Hỏa phán quan.





Triệu Bân cười lạnh, hắn tất nhiên sẽ không đứng yên chờ chết, ngay lập tức thi triển Tru Tiên quyết. Hỏa phán quan nhìn cũng không thèm nhìn, liền tung ra một chưởng hóa giải Tru Tiên quyết, dư lực còn hóa thành biển lửa. Triểu Bân tránh không kịp, bị ngọn lửa bao phủ, sắp bị một con hỏa long nuốt chửng.





Khai!





Triệu Bân quát lên một tiếng, tiêu diệt hỏa long sau đó xuyên thủng biển lửa xông ra ngoài.





Phong!








image.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK