Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật sự trùng hợp như vậy sao?





Buổi sáng vừa nghe nói Tỏa Yêu Tháp xuất hiện lỗ hổng rất lớn cho nên rất nhiều yêu ma quỷ quái đã trốn thoát thì ngay đêm đó đã có yêu tụy đến gây hấn, trùng hợp đến như vậy sao?





"Khí huyết thật tinh thuần quá", yêu tụy nhe răng cười, liếm đầu lưỡi đỏ tươi quanh miệng, hai mắt lóe ra u quang nhìn thẳng vào Triệu Bân tựa như một con ác lang hung tàn đang nhìn chằm chằm vào một khối thịt béo.





“Cút”, Triệu Bân thản nhiên nói, không hề mở mắt.





“Chỉ có cảnh giới Chuẩn Tiên nho nhỏ mà đã nghĩ ta không ăn thịt nổi ngươi hay sao?”, yêu tụy nở một nụ cười gian ác rồi ngay lập tức xông về phía hắn.





Triệu Bân không nói thêm nửa lời, chỉ mở to hai mắt.





Ngay khi hắn mở mắt ra thì trong mắt đã bắn ra hai mũi nhọn.





Yêu tụy phản ứng không hề chậm, ngay lập tức đã có thể nghiêng người né tránh, khi nó quay lại nhìn Triệu Bân thì đã bị ánh mắt của Triệu Bân khiến cho vô cùng run sợ. Chỉ một Chuẩn Tiên không thể nào có được sát khí đáng sợ đến như vậy, đến tột cùng thì hắn đã giết bao nhiêu sinh linh chứ?





Yêu tụy không ngốc, vẫn có thể nhìn ra được điểm mấu chốt.





Quả thật sát khí của Triệu Bân vô cùng khủng bố, đừng nói đến những sinh linh mà hắn đã từng giết, chỉ tính riêng những yêu tụy mà hắn đã giết trong suốt một trăm năm trên Hồng Trần lộ cũng đã đủ để hắn đứng trên rất nhiều Tiên. Số lượng yêu tụy nhiều đến mức khiến cho sát khí của hắn bốc lên cuồn cuộn, suốt trăm năm ma luyện ra lực sát phạt khắc sâu trong linh hồn hắn.





Vèo!





Yêu tụy sợ hãi liền quay đầu bỏ chạy.





Tất nhiên là sát khí của Triệu công tử vẫn nhanh hơn tốc độ của nó, sát khí hóa thành một luồng kiếm khí chém yêu tụy thành tro bụi, ngay cả tiếng kêu thảm thiết còn không kịp phát ra mà đã tan thành mây khói chết trong buồn bực, nó không ngờ bản thân nó lại bị một Chuẩn Tiên giết chết chỉ trong vài giây.





Khóe miệng Triệu Bân chảy máu, sắc mặt tái nhợt.





Liều lĩnh động võ khiến cho khí lực của hắn cảm thấy rất khó chịu.





"Bao vây tiểu viện cho ta".





"Bất cứ kẻ nào cũng không được ra vào".





Từ bên ngoài bỗng truyền đến những âm thanh ồn ào, còn có thể thấy được từng trận gió thổi qua làm bùng lên nhiều ánh đuốc.





Chẳng mấy chốc mà cổng tiểu viện đã bị đá tung ra, sau đó lại có một nữ tử lướt vào như gió, thoạt nhìn còn có chút giống với Khương Ngữ Linh, trên người cô ta mặc một bộ tiên y màu trắng, khí chất kinh diễm, vô cùng lạnh lùng cao ngạo.





Cô ta là tỷ tỷ của Khương Ngữ Linh, đại tiểu thư Khương gia Khương Ngữ Nhu.





Cùng vào với cô ta là một thanh niên áo tím có thân hình cao ráo mảnh mai trông như một thư sinh trắng trẻo. Thoạt nhìn còn tưởng rằng hắn là một nữ nhân bởi vì đôi lông mày lá liễu rất hài hòa với gương mặt.





"Biến mất rồi".


"Hẳn là đã trốn đi".





Hai người cầm một cái la bàn xem xét xung quanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK