Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Họ nhìn ra được, người trong thiên hạ không nhìn ra được sao?





Họ liên tưởng tới nhiều người hơn, lúc trước ở Đại Hạ cũng từng có người bị bắt cóc, đa phần là đệ tử của Thiên Tông, khiến Thiên Tông Đại Hạ và hoàng tộc lo lắng sứt đầu mẻ trán, tới nay vẫn chưa tìm được hung thủ. So sánh đôi bên, dường như là cùng một người, chỉ trong chớp mắt đã biến mất không tăm tích rồi.





Không ngờ rằng người này chạy tới Nam Vực gây chuyện.





Lần này động tĩnh lớn hơn, ra giá tận ba mươi tỷ.





“Bí pháp không gian!”





Đôi mắt Thượng Dương chân nhân hấp háy, chắc chắn là bí pháp không gian.





Nếu không, đối phương chẳng thể nào biến mất ngay tại chỗ, càng không thể thoát được sự truy đuổi của lão ta.





Lão ta tính toán sơ suất rồi.





Nếu biết trước đối phương có thủ đoạn này, phải tìm bạn thân tới giúp sức.





“Điều tra cho ta!”





Thượng Dương hét lên giận dữ, dư chấn làm ngọn núi rung bần bật.





Lão ta nổi cơn tam bành thật rồi, bất kể đối phương là ai cũng không thể bỏ qua được!





Người ngoài nhìn thấy mà cảm thán.





Từ khi tới Nam Vực, đây là lần đầu họ thấy đảo Thượng Dương chịu thiệt.





Điều tức tối hơn là đến giờ vẫn không biết hung thủ đến từ đâu.





Ở bên khác, Triệu Bân đã thoát ra khỏi hải vực đó.





Không lâu sau, Thương Khung và những người khác cũng xuất hiện, ai nấy cười ha hả.











Nhìn đi, bắt cóc vẫn kiếm được tiền nhanh hơn hẳn, mức giá trên trời 30 tỷ là đủ trang bị cho một đội quân, có thể chế tạo ra cả đống xe nỏ. Chẳng trách họ đánh trận rất tùy hứng, bởi vì có một cao thủ kiếm tiền mà.





“Ngày này tháng nọ năm kia, người đó kiếm được 30 tỷ”.





Diêm La Mặt Quỷ lại lôi ra cuốn sổ nhỏ, ghi nợ rất rõ ràng.





Sau này nếu môn chủ tìm người nào đó đòi tiền, liệu hắn còn mặt mũi nào nói “không”?





“Ma Tử đã hồi đáp chưa?”





Triệu Bân nốc một hớp rượu, đảo mắt nhìn mọi người.





Lời hồi đáp mà hắn nhận được toàn là những cái lắc đầu, dự cảm không ổn nào đó càng lúc càng mạnh. Đang yên đang lành tại sao lại mất tích được chứ, là bị rơi xuống hố hay bị mấy lão già kia bắt cóc rồi.


Tiếp tục!





Triệu Bân thu hồi suy nghĩ, quay người biến mất khỏi mặt biển.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK