Mục lục
Vô Thượng Luân Hồi - Luân Hồi Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà Triệu công tử trong vai trò người truy sát nghiễm nhiên ngời ngời phong thái. Đừng nói tới Tiểu Kỳ Lân, đến cả môn chủ La Sinh Môn cũng bất giác thấy chói mắt. Võ tu Địa Tạng làm được tới mức này đã chẳng khác nào thần thoại rồi.





Không biết tới lúc nào, tiếng nổ mới chấm dứt.





Đợi khi môn chủ La Sinh Môn tìm thấy Triệu công tử, người nào đó đang tắm rửa trong hồ? À không phải, đang vùng vẫy trong hồ.





Đúng vậy, vẫn là cái hồ trước đó.





Trọng lực của hồ nước này rất nặng, lực hút cũng khủng khiếp, nói cách khác, là cấm chế của nó rất khủng khiếp, Triệu công tử chỉ một thoáng lơ là đã rơi vào trong, đến cả Kỳ Lân hóa cũng bị đè cho vỡ tan.





Còn lão tổ Huyết Y, tất nhiên là chạy rồi.





Cao thủ Thiên Võ dồn sức để chạy trốn, hắn không ngăn cản được.





Tình cảnh hiện giờ, hình như cũng không thể đuổi theo nữa.











Đi theo kẻ nào đó xui xẻo suốt chặng đường dài, chỉ có cảnh tượng này bổ mắt nhất. Theo lời Nguyệt Thần, lão nương cuối cùng cũng mở mày mở mặt rồi.





“Mẹ kiếp… phụt… khụ khụ…”





Triệu Bân đâu chỉ chật vật mà còn rất nóng giận nữa, nhưng dù nóng giận đến đâu thì khi đã rơi vào hồ nước quỷ dị này cũng phải nhẫn nhịn. Bất kể ngươi là ai, rơi vào khu vực này cũng bị chèn ép, không sai lệch được.





“Cầu xin ta đi, ta sẽ kéo ngươi ra khỏi đấy”, môn chủ La Sinh Môn bật cười.





“Ta…”, Triệu Bân còn chưa kịp thở đã bị lôi xuống đáy hồ lần nữa.





Sau đó rất lâu cũng không thấy hắn ló đầu lên.





Sau đó rất lâu cũng không thấy mặt hồ có thêm động tĩnh gì.





Môn chủ La Sinh Môn thấy vậy, vội vàng đứng dậy: “Triệu Bân?”





Không ai đáp lại tiếng gọi của cô ta.





Chính vì không ai đáp lại nên sắc mặt cô ta mới tái mét.





Chết chìm rồi à?





Đúng… chắc chắn là chết chìm rồi.





Hồ nước này quỷ dị như thế, nhìn vài lần thì không thấy gì, nhưng nếu ở lâu bên trong mà không chui ra thì dù là cao thủ Thiên Võ cũng có thể chết chìm. Trời đất chứng giám, trước đó cô ta chỉ đùa thôi, không phải thấy chết mà không cứu đâu.





“Triệu Bân?”


Lại một tiếng gọi nữa, cô ta lấy dây thừng.





Thế nhưng, không đợi cô ta ném dây thừng vào hồ nước, chính bản thân cô ta đã rơi xuống rồi, “tùm” một tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK